Lâm Nhất thúc động Thương Long Thánh Thiên Quyết, một nghìn đạo long văn tử kim hiện lên, hắn giống như được sinh ra từ trời đất, mái tóc dài tung bay trong gió, giơ tay lên rồi chém ngang về phía đối thủ.
Dưới một chưởng này, hư không bị sức mạnh dữ của gió và sấm sét làm xoắn lại, vặn vẹo, trông như thể bị chém nát thành từng mảnh vậy.
Có thể tưởng tượng được, sức mạnh bạo phát của lực lượng Thiên Văn kinh khủng đến nhường nào.
Vèo!
Bạch Lục Ly ra tay, nắm lấy bờ vai của thanh niên áo xám, hóa thành một luồng ánh sáng mờ ảo rồi rời khỏi nơi này.
Đòn tấn công của Lâm Nhất rơi vào khoảng không, luồng sáng tử kim nổ tung ở trong không trung, tạo thành những cơn lốc gió sấm cuồng bạo, cuốn về bốn phía, khiến các đệ tử khác của Viêm Long Tông cảm thấy vô cùng khó chịu.
Mạnh quá!
Tất cả các Tinh Quân nghe được tin chạy đến khi nhìn thấy cảnh tượng này đều kinh hãi trong lòng.
Hoàn toàn không ngờ rằng, người mà nhìn như không có bất kỳ tiến bộ nào là Lâm Nhất, lại mạnh hơn rất nhiều so với khi tranh đoạt quả Huyết Long trước đây.
"Tại sao lại có thể như vậy?"
Đặc biệt là các đệ tử của Viêm Long Tông, sắc mặt bọn họ càng trở nên khó coi vô cùng.
Mặc dù trong suốt nửa tháng qua Lâm Nhất không thu hoạch được gì, nhưng trước khi vào đảo, hắn đã luyện hóa được một loại thánh dược. Đó là một loại thánh dược thực sự, ngoài ra, thân thể của hắn còn được tái sinh, chuyển hóa thành Thánh thể Tiên Thiên.
Tu vi của hắn dường như không có sự tiến triển, nhưng thực lực của hắn đã hoàn toàn vượt xa trước kia, vượt xa những gì đám người này có thể tưởng tượng được.
Thật là tiếc cho họ, khi còn coi Lâm Nhất như một con kiến hôi, nghĩ rằng chỉ cần thăng cấp lên thành Thần Đan là có thể nghiền nát hắn, chỉ có thể nói là đã quá mức ngây thơ.
Ánh mắt của Lâm Nhất sắc bén như tia chớp, liếc mắt một cái đã dừng lại ở vị trí hiện thân của Bạch Lục Ly, nhưng hắn cũng không tiếp tục truy kích.
Vèo!
Thân hình hắn lóe lên rồi rơi vào trong linh trì thượng cổ, lập tức thi triển Tử Diên Kiếm Quyet. Một đoa hoa Tử Dien mau bạc roi len tren mat linh trì, rồi bắt đầu điên cuồng cắn nuốt.
Bên trong linh trì, đủ các loại tiên thụy đều hóa thành chất lỏng, trong suốt như pha lê, giống như được đổ thêm dầu vào lửa vậy, bùng cháy dữ dội.
Vèo! Vèo! Vèo!
Ngay sau đó, từng đạo thần quang liên tục bắn ra từ linh trì, trôi lơ lửng ở giữa không trung, tựa như những vì tinh tú đang bừng cháy rực rỡ.
"Đan Tinh Thần!”
Cảnh tượng này lập tức khiến mọi người xung quanh sững sờ kinh ngạc.
Những đạo thần quang bay ra từ linh trì hóa ra đều là đan Tinh Thần, lúc này, khắp bầu trời đầy rẫy những viên đan Tinh Thần tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Chúng bừng cháy trong ngọn lửa, phát ra khí tức kinh hoàng, khiến linh khí trong toàn bộ không gian này trở nên dày đặc đến mức ngột ngạt.
Lâm Nhất giật mình kinh ngạc, hắn lập tức ngưng tụ kiếm ý vào trong đôi mắt, khiến ánh nhìn của hắn lập tức bừng sáng.
Lớp lớp sương mù dày đặc bị xuyên thủng, tầm nhìn của hắn kéo dài đến tận đáy linh trì. Ở nơi đó, một lão giả đang tọa hóa trong tư thế ngồi xếp bằng, toàn bộ đáy linh trì chất đầy đan Tinh Thần, những viên đan dược chi chít chẳng chịt lấp kín toàn bộ đáy hồ.
Đậu móa!
Lâm Nhất thật sự không nhịn được mà buột miệng chửi thề một câu ở trong lòng.
Nơi đây vậy mà lại có một cường giả thượng cổ tọa hóa, không rõ trước khi chết, lão đang bế quan hay là đang độ kiếp nữa. Lão đã chuẩn bị một lượng đan Tinh Thần khổng lồ, nhưng cuối cùng vẫn thất bại trong việc độ kiếp và chết ở đây, dù vậy nhưng vẫn để lại lượng đan Tinh Thần nhiều đến mức đếm không xuể.
Nhưng linh trì này lại rất cổ quái, ở xung quanh lão giả mặc áo đen đó chính là khí tức hủy diệt đang không ngừng trào dâng.
Lâm Nhất quan sát môi trường xung quanh, trong lòng bừng tỉnh ngộ, thác nước trên vách núi kia ẩn chứa linh khí. Thực chất việc xả nước liên tục đã phong ấn linh trì này, nếu không có dòng thác liên tục chảy xuống thì có lẽ thi thể của lão giả đã bị hủy diệt lâu rồi.
"Vận may này của ngươi quá tốt rồi đấy nhỉ!" Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn lại, cười tủm tỉm nói.
"Giết hắn!”
Sắc mặt của Bạch Lục Ly khó coi, ngũ quan gần như đã vặn vẹo, đây quả là một cơ duyên to lớn không thể tin nổi.
Vốn là nơi vô cùng bí mật, không ai biết đến, cũng sẽ không làm kinh động đến yêu nghiệt của các môn phái lớn. Nhưng giờ đây, Lâm Nhất gây ra động tĩnh lớn đến như vậy, hắn ta muốn một mình chiếm đoạt cơ duyên này thì đây gần như là điều không thể nào thực hiện được.
Hắn ta tức giận đến mức phun máu, sắc mặt tái xanh, lập tức ra tay trước tiên.
"Long Hào Cửu Thiên!"
Bạch Lục Ly há miệng, phát ra một tiếng thét tức giận, âm thanh đó gần như giống hệt tiếng rồng gầm. Sau lưng hắn ta, một tinh tượng được mở ra, tựa như một ngọn núi lửa phun trào từ phía sau hắn ta, cùng với tiếng rồng gầm từ miệng hắn ta và từng đợt hỏa quang màu vàng cuồn cuộn dâng lên, như sóng cuốn tràn ngập, vùi lấp tất cả ngay lập tức.
Xì xì!
Đây là một môn bí thuật, có thể khiến không gian nơi Lâm Nhất đang đứng bị thiêu đốt, tạo thành những lỗ thủng, từ đó khí tức cháy đen lại không ngừng lan ra xung quanh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!