Dưới sự điều tiết của Lâm Nhất, mấy người họ nói nói cười cười, một đường đi theo Kiếm Tông, quả nhiên sóng yên biển lặng, không gặp phải bất kỳ phiền phức gì.
Hai canh giờ sau bọn họ bị một kết giới do hào quang ngưng tụ chặn đường
lại.
Hóa ra bên trong phong cấm còn có một tầng kết giới, phải phá hủy tầng kết giới này, mới có thể chân chính bước vào đảo Khô Huyền.
Kết giới đang dần trở lên suy yếu với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, xem ra phải đợi thêm một lúc nữa rồi.
Thời gian trôi qua, tông môn bị chặn bên ngoài kết giới hào quang, số lượng không ngừng tăng lên, các đại tông phái siêu cấp đều lần lượt xuất hiện.
“Thiên mệnh siêu phàm của Hoang Cổ Vực, e rằng đều đến hết cả rồi."
Diệp Tử Lăng thoáng nhìn qua, khẽ giọng nói.
"Ta không quen mấy người này, cô có thể nói một chút không?"
Lạc Hoa trên đường vẫn luôn trầm mặc, đột nhiên lên tiếng.
Diệp Tử Lăng hơi kinh ngạc, Lạc Hoa trong ấn tượng không hề hứng thú với mấy chuyện này, nàng ta nhìn Lâm Nhất, trong lòng bỗng chốc hiểu ra.
Người phụ nữ này, vẫn rất lo lắng cho Lâm Nhất, muốn Lâm Nhất biết sau khi lên đảo Khô Huyền rồi, nên đề phòng những người nào.
"Người phải kiêng dè nhất, tất nhiên là Huyền Thiên Tam Tử, cũng có người gọi bọn họ là Huyền Thiên Tam Thánh rồi ... "
Ánh mắt Diệp Tử Lăng quét qua, dừng ở hướng của Huyền Thiên Tông, ba người đứng đầu tỏa ra quang mang chói lọi đó, đều có phong mang, cường đại đến mức khiến người ta muốn chửi thề.
Huyền Thiên Tam Thánh, không phải để chỉ ba người này đều là thánh giả, mà là một tôn xưng ở bên ngoài.
Ba người đều có tư chat thanh thanh, có uy danh vô thượng trong Hoang Cổ Vực, được nhiều lão tiền bối coi trọng, Huyền Thiên Tông ngày sau, sẽ càng cao hơn một tầng trong tay của ba người này, cũng là một sự khẳng định với tiềm lực thiên phú của ba người.
“Trong tam tử, thì thực lực của Tần Thương là đáng sợ nhất, được xưng là quán tuyệt Đông Hoang. Hai năm trước, hắn ta chỉ dùng ba chiêu, đã đánh bại đầu bảng Tinh Quân, sau đó không ai có thể lay chuyển vị trí của hắn ta được nữa. Đến bây giờ không ai biết thực lực của hắn ta rốt cuộc mạnh đến nhường nào."
Sắc mặt Diệp Tử Lăng ngưng trọng, khẽ giọng nói: "Trước đó, thánh dược xuất hiện, nghe nói hắn ta không hề ra tay. Rất nhiều người nói, nếu như Tần Thương ra tay, vậy thanh niên tóc trắng đó, tuyệt đối không thể lấy thánh dược đi được."
"Người này quả thật rất mạnh."
Lạc Hoa liếc nhìn, bình tĩnh nói.
"Trong Tam Tử, phong mang của Huyền Ảnh và Lôi Tuyệt không hề thua kém Tần Thương, thậm chí phong thái còn mạnh mẽ hơn, bởi vì mấy năm nay, Tần Thương rất ít khi ra tay, nên hai người bọn họ cực kỳ phách lối."
Diệp Tử Lăng nói xong, ánh mắt rời khỏi mấy người họ.
Âm!
Nhưng chính vào lúc này, một đám kiếm khách áo đen xuất hiện, sát khí trên người sôi sục, trên người họ đều mang theo sát khí nồng đậm, cho người ta cảm giác không dễ chọc vào.
"Người của Thiên Đao Lâu, đứng đầu là Nam Cung Trạch, trong đám tinh quân Hoang Cổ Vực, nếu nói kiếm pháp của ai đứng đầu sẽ phải gây ra tranh luận rất lớn. Nhưng nếu nói đao pháp của ai đứng đầu, thì chắc chắn đó chính là Nam Cung Trạch, không có bất cứ dị nghị nào." Ánh mắt Diệp Tử Lăng nhìn qua, nhỏ giọng nói.
"Hừ!"
Nam Cung Trạch trầm mặc, dường như đã nghe thấy lời ở bên này, nhưng rõ ràng rất không vui.
Nhưng chỉ nhìn thấy là một người phụ nữ, lại ở cùng người của Kiếm Tông, lạnh giọng hừ một tiếng rồi không quan tâm nhiều.
"Vậy đám tiểu thư kia là ai?"
Giang Ly Trần lấy dũng khí, nhỏ tiếng hỏi.
Gã chú ý tới nhóm cô gái của Thánh Âm Các cũng khá lâu rồi, nhưng lại không dám hỏi.
Mấy cô gái đó rất xinh đẹp, ăn mặc cũng rất bạo, trong tay cầm các loại nhạc khí, có trường cầm, sáo ngọc, tỳ bà, lục lạc, cổ sắt, khí chất đều bất phàm.
Nhất là cô gái đứng đầu, vừa nhìn, chỉ có thể nói là xinh đẹp, chưa thể nói là tuyệt sắc.
Nhưng càng nhìn càng có khí chất, mâu quang linh động, siêu phàm thoát tục. Nàng ta cực kỳ không đơn giả, cả người đều có một vẻ thanh tao nội liễm, nhìn càng lâu, càng khiến người ta cảm giác như thần tiên, không nhiễm bụi trần, phong hoa tuyệt đại, vượt xa những cô gái bình thường.
Thật ra không chỉ có Giang Ly Trần, những nam nhân bị ngăn lại ở bên ngoài kết giới, gần như đều không nhịn được trước những của cô gái Thánh Âm Các này
Ngay cả Lâm Nhất cũng len lén nhìn một cái, hai cái, ba cái, không biết mấy cái rồi.
"Đó là thiên mệnh siêu phàm của Thánh Âm Các, cũng họ Lạc, Lạc Thư Di, xếp thứ sáu trên bảng Tinh Quân, có lẽ Lạc cô nương cũng quen biết."
Diệp Tử Lăng nhìn Lạc Hoa, lên tiếng hỏi.
“Không quen."
Lạc Hoa rất thẳng thắn đáp.
Trong lòng Lâm Nhất cười thầm, biết mới là lạ, người khác không biết, chứ hắn thì rất rõ lai lịch của Lạc Hoa.
Những anh tài của Hoang Cổ Vực này, có lẽ ngay cả một người nàng cũng không biết, cho dù biết cũng chỉ biết vỏn vẹn tên họ.
"Lâm Nhất có lẽ biết."
Lạc Hoa bỗng nhiên nói.
Khuôn mặt Lâm Nhất lộ vẻ lúng túng, cười gượng gạo, hóa ra việc lén nhìn Lạc Thư Di bị người ta phát hiện rồi.
"Đoán chừng hắn muốn làm quen một phen, nhưng chưa chắc người ta đã để ý ... Cô gái của Thánh Âm Các, tầm mắt xưa nay vô cùng cao, được gả vào thánh địa cũng không hề hiếm, hắn còn lâu mới bì được." Diệp Tử Lăng lộ vẻ ôn hòa, khẽ giọng cười nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!