Lâm Nhất thay đổi sac mat, mồ hoi lạnh chay rong sau lưng, lập tức cảm nhận được một luồng hơi thở chết người.
Sao vẫn chưa tới vậy?
Phong Giac su huynh co chut khong đang tin rồi!
"Ta nói là ngưoi đừng nên đánh ra một chưởng kia thì tốt hơn!"
Ngay lúc này, một giọng nói lười nhác mờ ảo lại rất rõ ràng vang lên từ bốn phương.
"Ai vậy?"
Đám trưởng lão cảnh giới Long Mạch đến từ đại phái vội vàng nhìn xung quanh tìm kiếm.
Một lát sau, bọn họ sôi nổi thay đổi sắc mặt, bởi vì bọn họ không tìm thấy người lên tiếng nói chuyện.
Lâm Nhat vô thức ma tha long, cuối cung cung tới rồi.
Nếu Phong Giác sư huynh còn không tới thì hôm nay hắn chỉ có thể dùng Thương Khung thánh y, ngoài ra là chẳng còn cách nào khác để giải quyết.
"Ai giả thần giả quỷ vậy?"
Lão giả lang tộc mặt mày dữ tợn, ánh mắt lạnh lùng, sáu đường long mạch lặng lẽ phóng ra ngoài.
Long uy khủng bố lập tức bao phủ khắp đảo nhỏ, khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy áp lực như núi, không thể thở được.
Bùm!
Một số người không chịu nổi uy áp, liên tiếp quỳ rạp xuống đất.
“Các hạ đừng nên xen vào chuyện người khác thì tốt hơn. Hôm nay tên kia chết chắc rồi, ai tới đây cũng không cứu được."
Mỹ phụ trung niên Hoàng Hỏa Tông xụ mặt, trong mắt tràn đầy sát khí. Ái đồ của bà ta chết trong tay Lâm Nhất, không thể dễ dàng tha cho Lâm Nhất được.
"Bọn chuột nhắt phương nào giấu đầu lòi đuôi? Có dám đáng với bọn ta một trận không?"
Nam tu ao tím Viêm Long Tong bung nổ anh lửa, giao long mơ hồ xuất hiện sau lưng, có vẻ cực kì khoa trương.
Tám đại phái hợp tác với nhau là một sự kiện hiếm thấy. Mặc kệ người đến là ai, bọn họ đều khá là tự tin.
Giữa vùng thiên địa, một mảng tĩnh mịch, ngay cả tinh quang cũng bị nhốt lại.
Tám gã đại lão cảnh giới Long Mạch vừa nói chuyện vừa thả ra uy áp của mình. Hoặc là chúc long, hoặc là hoàng tước, hoặc là thanh nguyệt ... hoặc là huyết hà phiếm ngân quang. Đủ loại dị tượng xuất hiện trên không, sáng lạn huy hoàng, bắt mắt lộng lẫy, khiến người xem hãi hùng khiếp vía, run bần bật.
Lực lượng đáng sợ quá đi mất!
Mọi người hoặc là chống người, hoặc là quỳ rạp, không ai dám nhúc nhích, không ai dám lên tiếng.
"Hôm nay lão tử đánh ra một chưởng này chắc rồi. Nếu ngươi còn không xuất hiện thì ta sẽ bóp chết con kiến kia."
Lão giả lang tộc ánh mắt âm trầm, mặt mày tàn nhẫn, dáng vẻ dữ tợn.
Ông ta bị kẻ thần bí mở miệng uy hiếp, trong lòng gom góp rất nhiều bất mãn, tìm kiếm mọi nơi bằng ánh mắt lạnh lùng.
"Vậy thì ngươi đánh đi!"
Giọng nói lười nhác lại vang lên, chỉ là giọng điệu có thêm vài phần giễu cợt khinh thường.
"Tìm chết hả!"
Giọng điệu kai hoàn toàn chọc giận lão giả lang tộc. Ông ta gầm lên, cách một khoảng không đánh một chưởng về phía Lâm Nhất.
Âm ầm ầm!
Trong phút chốc, vô vàn lệ khí ngưng tụ thành móng sói khổng lồ xé rách hư không, lôi kéo gió sét.
Âm ầm ầm!
Móng sói còn chưa rơi xuống, phía trên đảo nhỏ đã nổ tung vô số số khe rãnh, núi tuyết lặng lẽ sụp đổ, vô số đá vụn rơi xuống.
Thôi xong đời rồi!
Mọi người run rẩy. Một chưởng kia rơi xuống, Lâm Nhất chết chắc rồi, cho dù là thần tiên đến đây cũng không cứu được.
Rắc!
Có điều, một chuyện kỳ lạ đã xảy ra ... Lúc móng sói rơi xuống, móng sói giống như sông băng vỡ vụn thành nhiều khối rồi hóa thành bụi bậm, tan thành mây khói.
Trên đỉnh núi tuyết, bên cạnh Lâm Nhất, không biết khi nào có thêm một người.
“Tám nghìn năm công danh bụi đất, chín vạn dặm kiếm quang tung hoành, Phong Giác đến từ Kiếm Tông, mời các vị chỉ giáo!”
Người kia mỉm cười, ý cười lạnh lẽo, tay phải lặng lẽ nắm chặt chuôi kiếm.
“Là ngươi ... "
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!