Không đúng, hắn nhất định sẽ chết.
Triệu Nham xuất thân từ Thế gia Thánh Giả, nghe nói trong tộc lão có một vị Đại Thánh, nên mấy người này mới không dám giết y.
Nhưng Lâm Nhất thì khác, hắn không có nhiều lai lịch như vậy, mấy người này nhất định sẽ biến hắn thành chất dinh dưỡng để nuôi hoa.
Đáng đời ngươi vừa rồi sỉ nhục ta, lần này biết lợi hại rồi chứ, Công Tôn Viêm thầm cười khẩy, nhưng cũng không dám thở mạnh, e sợ người bên trong phát hiện.
"Giờ muốn đi, e là muộn rồi!"
Một cô gái mặc chiến giáp màu đỏ vàng, ánh mắt đặt lên người Lâm Nhất, cười khẩy.
"Đứng lên nói chuyện trước đã."
Lâm Nhất nhướng mày, bất ngờ cử động, hóa thành một đạo kinh hồng vọt về phía Triệu Nham.
Triệu Nham khác với Công Tôn Viêm, Lâm Nhất đối với y cũng rất tốt, không thể thấy chết mà không cứu, trơ mắt nhìn y quỳ xuống đất chịu nhục.
"Không biết tự lượng sức mình!"
Đôi mắt cô gái mặc áo giáp vàng lóe lên sát khí, tay phải chợt giơ lên, đằng sau cánh tay lập tức có một vòng kim quang thép bao quanh.
Âm!
Sau đó nàng ta khẽ búng ngón tay, từng vòng kim quang, cô đọng thành một đường kiếm quang vô cùng chói mắt, đánh về phía Lâm Nhất như chớp giật.
Nàng ta muốn một đòn, đánh trọng thương Lâm Nhất.
Một đường kiếm chỉ này, uy lực rất đáng sợ, xuyên thủng hư không, nháy mắt đã chiếu sáng hơn nửa bầu trời đêm, phản chiếu khuôn mặt của mọi người trên đỉnh núi sáng bóng chói mắt, tựa như khoác thánh huy lên người.
Lâm Nhất trừng mắt nhìn cô gái này một cái, không thèm để ý tiếp, tiếp tục đi về phía trước.
Keng!
kiếm quang kia đánh trúng người Lâm Nhất, phát ra tiếng vang động trời, tiếp theo là tiếng rồng ngâm không dứt. Từng đạo long văn tử kim trên người Lâm Nhất, han dựa vao sức mạnh to lớn của cơ thể, chống lại đòn tấn công này.
“Đứng lên!"
Đến khi đáp xuống đất, Lâm Nhất lật tay vung lên.
Rắc rắc rắc!
Uy áp mà tám đại cao thủ dùng để áp chế Triệu Nham giống như sông băng, nổ tung giữa không trung, liên tục không dứt.
Triệu Nham thở phào nhẹ nhõm, khi được Lâm Nhất dìu lên, y vội vàng đứng dậy.
Thân xác mạnh quá!
Tám người đang ngồi xếp bằng, ánh mắt đều thay đổi, rõ ràng là vô cùng bất ngờ.
Cô gái mặc giáp vàng, một đòn không thành, thẹn quá hóa giận, lập tức lại định tiếp tục ra tay.
“Chờ chút.”
Trong tám người có một tên mập áo đen, thân cao gần ba mét, lệ khí ngút trời, đột nhiên cười nói: "Này, đây có phải là Thương Long Thánh Thiên Quyết không?"
Gã rất khôi ngô, lệ khí trên người gần như không giống với con người.
Vóc người gã lại càng cường tráng đến mức khoa trương, cho dù là đang ngồi xếp bằng, cũng mang lại cho người ta áp lực rất lớn.
Huyết khí trong cơ thể như biển, cuồn cuộn không ngừng, đây cũng là một cao thủ tu luyện thần quyết luyện thể.
"Thật tinh mắt."
Lâm Nhất nhìn người này, không hề phủ nhận.
Lai lịch của Thương Long Thánh Thiên Quyết rất lớn, bị người ta nhận ra, cũng không phải là chuyện kì lạ.
“Hà hà, đây là một trong mười đại thần quyết luyện thể thượng cổ, từng xuất hiện rải rác trên thế gian. Nhưng đa số đều là tàn quyển, hơn nữa còn thiếu sót rất nhiều, công pháp này của ngươi chắc cũng là tàn quyển, cùng lắm chỉ tu luyện được tới cảnh giới Thần Đan, hơn nữa còn ẩn chứa nhiều nguy cơ, ta nói có đúng không huynh đệ."
Tên béo áo đen mặt đầy thịt, vừa cười, lớp mỡ ở trên mặt vừa rung lên.
Lâm Nhất từ chối cho ý kiến, không nói gì, muốn xem xem đối phương định giở trò gì.
Trên thực tế, Thương Long Thánh Thiên Quyết của hắn không chỉ là bản hoàn chỉnh, mà lúc đó Chủ Thương Long còn ban cho hắn một viên bảo cốt Thương Long.
Trong thiên hạ này, nếu ai có thể tu luyện thần quyết luyện thể đến cảnh giới tối cao, thì ngoài hắn ra, sẽ không tìm ra được bất kỳ ai cả.
"Như vậy đi, ngươi tới Vạn Thú Môn của ta, trong Vạn Thú Môn ta có đại lão thân xác thành thánh. Ngươi giao công pháp ra, những đại lão này nhất định có thể bổ sung hoàn chỉnh nó, so với việc bị mai một trong tay ngươi thì tốt hơn nhiều." Tên béo thấy Lâm Nhất không nói gì, cuối cùng cũng nói ra chủ ý của mình.
“Lâm Nhất, đừng tin gã, cho dù Thương Long Luyện Thể Quyết có là tàn quyển, thì cũng giá trị hơn nhiều so với bán thánh dược này. Vạn Thú Môn đa số là võ giả có huyết mạch yêu thú, không hề thân thiện với loài người, lời gã nói không thể tin hoàn toàn được."
Triệu Nham âm thầm truyền âm cho Lâm Nhất, sợ hắn bị kẻ đó mê hoặc.
Mặt Lâm Nhất không cảm xúc, cười nói: "Trước đó, ý thù địch của các vị dành cho ta còn rất lớn, nói muốn biến ta thành chất dinh dưỡng, tưới cho quả Huyết Long kia mà."
"Ha ha ha, hiểu lầm thôi. Ngươi gia nhập Vạn Thú Môn ta, thì ai dám động đến ngươi!”
Tên béo áo đen cười dữ tợn, cực kỳ ngang ngược nói.
Lời này của gã khiến những kẻ khác cực kỳ không vui, ánh mắt của họ hung hăng trừng gã, nhưng rốt cuộc cũng không phản bác ở trước mặt.
Tên béo lại tiếp tục cười nói: "Thế gian này yêu nghiệt nhiều như vậy, chúng ta chỉ cần tiếp tục áp chế quả Huyết Long, thì vẫn sẽ có kẻ tự cho mình là yêu nghiệt tới, do đó nhất định sẽ có đủ dinh dưỡng."
Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên, khẽ cười một tiếng.
“Sao, nghi ngờ thực lực của bọn ta sao à?"