Lâm Nhất ngay từ đầu đã phát hiện ra Công Tôn Viêm đang lén lén lút lút đi theo rôi.
Đối phương rất có lòng, không chỉ cố ý thu lại khí tức, còn thỉnh thoảng đổi vị trí, sợ bị Lâm Nhất phát hiện.
Nhưng chut mánh khóe này, sao có thể qua mặt được Lâm Nhất.
Thần Tiêu Kiếm Ý có tác dụng chủ động dự báo, kiếm ý quét qua, cho dù có mạnh như Phong Giác sư huynh ở cảnh giới Sinh Tử cũng sẽ để lại một chút dấu vết, huống hồ là gã.
Lâm Nhất không hề sợ hai, không đe y chút chuyen ngoai lề này, tiếp tục đi lên núi.
Hắn vô cùng bất ngờ, một đường đi này, vậy mà lại thông thoáng không hề có ai canh giữ cản trở.
Trước đó khu vực bị bao phủ bởi làn sương máu này, cứ chốc chốc lại có thể nhìn thấy đệ tử của đại phái, hô hào đòi chém giết hắn.
Sau khi đến gần, những người đó lại không ra tay tấn công hắn, để mặc hắn lên núi.
Sau khi lên núi rồi, mới càng kỳ lạ, một người canh giữ cũng không có.
Lâm Nhất nhớ tới những kẻ đã để hắn đi, ánh mắt của bọn họ tràn đầy thương hại và giễu cợt, giống như đang nhìn một kẻ sắp chết.
"Thực lực của người trên núi rất khủng khiếp sao? Vì vậy bọn chúng mới có lòng tin, cho dù ta lên núi rồi, cũng chỉ có một con đường chết?"
Lâm Nhất nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có cách giải thích như vậy.
Rất nhanh, hắn đã tới đỉnh núi tuyết màu bạc, đỉnh núi có diện tích rất lớn, cảnh quan hùng vĩ.
Gần đó còn bố trí một đại trận, ngăn cách khí tức, đồng thời phòng ngừa quả Huyết Long sắp sinh trốn đi.
Rất nhiều linh dược thiên địa, sau khi đạt đến một tuổi đời nhất định sẽ sinh ra linh trí, thậm chí còn sở hữu thực lực cực kỳ đáng sợ. Sau khi bọn chúng cảm nhận được sự uy hiếp, sẽ trực tiếp bỏ trốn, hoặc chui xuống lòng đất.
Một khi để nó chạy thoát, muốn đuổi theo bắt lại sẽ rất phiền phức.
Chính giữa đại trận, có một cái ao máu.
Xung quanh ao máu có tám bóng người đang ngồi xếp bằng, xem ra những người này chính là cao thủ hàng đầu của các đại phái rồi, bọn họ dự định đợi quả Huyết Long sinh ra xong, sẽ tiến hành tranh đấu nội bộ.
Bọn họ mỗi người ngồi một phía, trên người tràn ngập ý chí võ học đáng sợ, tỏa ra ánh sáng mạnh, mơ hồ khiến người ta không thở nổi.
Xung quanh tám người đó có rất nhiều thi thể, vết máu còn còn chưa khô, máu tươi ngập tràn, vô cùng gay mũi.
Lâm Nhất lúc này mới bừng tỉnh, ao máu ở chính giữa đại trận đó, đều là của những thi thể này, máu tươi chảy thành dòng, dâng trào khí tức cực kỳ cường đại, mặc dù đã chết rồi những vẫn khiến người ta vô cùng kinh hãi.
Có thể đoán được, những người này trước khi chết đều rất cường đại, bọn họ giống như Lâm Nhất vậy.
Càn quét tám phương, quang mang chói mắt, một đường chém giết các đệ tử của đại phái, cố gắng xông vào nơi quả Huyết Long chân chính xuất hiện.
Đáng tiếc, không ai ngoại lệ, tất cả bọn họ đều đã chết hết.
Ngược lại máu của mình, còn bị dung hợp vào đại trận, dùng để làm chất dinh dưỡng bồi bổ cho quả Huyết Long.
Ặc, không đúng, còn có một người chưa chết.
Ở trong rất nhiều thi thể, có một người đang quỳ sụp xuống đất, trông vô cùng bắt mắt.
Y rất chật vật, vẻ mặt ấm ức, ánh mắt mà tám đại cao thủ nhìn y, tràn đầy sự khinh bỉ và chế giễu.
“Triệu Nham, ngươi không cần phải vùng vẫy nữa, quỳ ở đó, nhìn bọn ta lấy quả Huyết Long đi cũng rất tốt."
"Nhà họ Triệu cũng xem như là gia tộc rất mạnh trong Thế gia Thánh Giả, nhưng so với đại phái bọn ta mà nói, vẫn còn kém quá xa."
"Gia tộc ngươi có đại thánh tọa trấn, nên bọn ta cũng không dám giết ngươi."
Những đệ tử đại phái kia, buông lời chế giễu, khuôn mặt lộ vẻ khinh thường, không ngừng sỉ nhục Triệu Nham.
Dù sao đối phương cũng là đệ tử của Thế gia Thánh Giả, không phải là kẻ vô danh tiểu tốt, để y quỳ xuống trước mấy người họ vẫn rất có cảm giác thành tựu.
"Một đám khốn khiếp, có bản lĩnh thì từng kẻ lên đấu với ta?" Triệu Nham không né được giận quát.
"Chậc chậc chậc, từng người lên thì nhàm chán biết bao, bọn ta liên thủ lại, không phải vì để nghiền nát mấy kẻ được gọi là yêu nghiệt như các ngươi sao?" Có người mở miệng cười chế giễu nói, khóe mắt cong lên, đầy vẻ bỡn cợt.
Xào xạc!
Lâm Nhất dẫm lên đại trận, xuất hiện trong tầm mắt tám người này.
"Lại một kẻ tự tới tìm đường chết sao?" Một người đàn ông tóc dài tung bay, trên người mặc áo bạc, tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, ngồi ngăn ngắn trên cột đá, từ trên cao nhìn xuống Lâm Nhất.
Lại có người đàn ông mặc quần áo đen, trên người nở rộ hỏa quang, trước mắt sáng lên, cười nói: "Kẻ tới lần này không đơn giản đâu, huyết khí mạnh đến mức khoa trương, xem ra đã từng luyen than quyet luyen thể cực kỳ cổ xưa. Chậc chậc, cơ thể thế này, e rằng quả Huyết Long rất thích."
"Ha ha ha, thật đúng là chất dinh dưỡng thượng hạng, dựa vào mình hắn, nói không chung con co the duong qua Huyet Long len thang thanh dược!"
Một người đàn ông dáng người khôi ngô, nhìn Lâm Nhất, hai mắt phát sáng, vô cùng phấn khích.
Cái quái gì vậy?
Trong lòng Lâm Nhất bối rối, hình như bọn chúng cố ý ở đây đợi người, sau đó dùng máu thịt để nuôi dưỡng bán thánh dược.
"Lâm Nhất đi mau, đám người này đã bố trí trận Cửu Thiên Thôn Long, cố ý áp chế thời gian quả Huyết Long xuất hiện, thu hút các yêu nghiệt xuất chúng tới đây, sau đó dùng xương cốt của họ để nuôi dưỡng quả Huyết Long, muốn quả Huyết Long trở thành thánh dược!"
Kiếm si Triệu Nham đang quỳ ở trung tâm trận, nhìn Lâm Nhất, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Trận Cửu Thiên Thôn Long sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!