Màn đêm vô tận, vầng trăng lơ lửng cô độc.
Trong một góc tối của rừng huyết trên đảo Thiên Thủy, nơi ánh trăng không thể chiếu tới, những cột đá được xếp thành hình tròn, từng bóng người ngồi xếp bằng trên cột đá.
Trên người họ đều ngưng tụ một luồng sát khí cực kỳ đáng sợ. Họ đều là những tà tu tiếng tăm lừng lẫy ở biển Khô Huyền.
Tuy nhiên, so với người đứng giữa không trung ở giữa vòng tròn, ai nấy đều tỏ ra kém cỏi hơn rất nhiều.
Ngay cả Tân Phong, người được xếp hạng trong tốp mười tà tu hàng đầu của biển Khô Huyền trên cột đá, cũng có thể nhìn ra chênh lệch rất lớn so với người này.
Người này được bao phủ trong ma diễm màu đen, và chỉ có thể thấy được hình dáng mơ hồ của hắn ta.
Trông vô cùng quỷ dị và đáng sợ.
Huyết khí lan tràn, người ngồi khoanh chân trên cột đá không nói lời nào, khiến bầu không khí trở nên vô cùng áp lực.
Phụt!
Ánh lửa bập bùng, những bóng người trong ma diễm đang cháy như thể mở mắt ra. Trong mắt những bóng người trên cột đá đều lộ ra vẻ dè chừng, ai nấy đều chắp tay cung kính hành lễ.
"Con trăn vảy xanh đã chết?" Người trong ma diễm cất giọng nói khản đặc. "Đã chết."
Tân Phong mặc áo màu lam, nhướng mày nói: "Diệp Tử Lăng đã tới rồi, nữ nhân này hơi phiền phức. Kiếm ý của nàng ta quá mạnh đến mức ban đầu ta chỉ có thể đứng nhìn từ xa. Thực lực của nữ tử này còn đáng sợ hơn lời đồn thổi. Tốt xấu gì trăn vảy xanh cũng yêu thú cấp vương, nhưng lại chẳng có sức chống cự khi ở trước mặt nàng ta.”
Hắn ta có ấn tượng sâu sắc với Diệp Tử Lăng, nhất là cảnh tượng biển mây vô tận, ngưng kết thành đôi cánh chim rũ xuống trên lưng đối phương.
Cảnh đó dù đứng cách xa bao nhiêu nhưng vẫn có thể cảm nhận được phong mang lóe lên trên người Diệp Tử Lăng.
"Vậy bọn họ cũng đã biết tin tức về Huyết Diệm Long Văn Kim rồi hả?" Người đàn ông trong ma diễm lại lên tiếng.
"Đã biết rồi. Ta lén đến gần và nghe thấy cuộc trò chuyện của họ. Tiếc là... ta bị một tên nhóc phát hiện, rất kỳ lạ."
Trong mắt Tần Phong hiện lên vẻ lạnh lùng, nếu không có tên nhóc kia, hắn có thể ẩn mình lâu hơn nữa.
Tìm hiểu kỹ càng về Diệp Tử Lăng và xem thử rốt cuộc nàng ta có bị thương hay không.
Một câu nói vu vơ rõ ràng.lại khiến nam tử trong ma diễm im lặng. Dường như hắn ta đã nhớ ra điều gì đó.
Im lặng một lúc lâu, Tân Phong thận trọng nói: "Ta đoán Diệp Tử Lăng rất có thể đã bị thương. Nếu tối nay mọi người ra tay có lẽ sế có niềm vui bất ngờ."
Ý tưởng này của hắn vô cùng táo bạo, ăn nói rất thận trọng, nhưng trong mắt lại không che giấu được vẻ điên cuồng.
"Ha ha, ngươi có chắc nguyên thạch của Huyết Diệm Long Văn Kim nhất định sẽ ra đời không?"
"Việc này..."
Tân Phong do dự một chút, tin tức này vô tình bị một ít người trong đám yêu thú nghe được.
Tuy nhiên, nguyên thạch của Huyết Diệm Long Văn Kim có thể chỉ là một bảo vật bình thường đối với cá nhân. Nhưng đối với một tông môn siêu cấp trong Hoang Gổ Vực,thì nó là một căn cơ rất khó tưởng tượng được.
Nguyên thạch của Huyết Diệm Long Văn Kim chính là hạt giống sinh ra mạch khoáng.