Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Chúng lần lượt là hai bộ quyền pháp Thiên Vẫn Quyền và Đế Long Quyền. Đặc biệt, trong Đế Long Quyền còn có bí thuật Đế Long Ấn. Lâm Nhất liếc xem thử. Thiên Vẫn Quyền tương đối hoàn chỉnh, Đế Long Quyền bị thiếu, còn Đế Long Ấn là một bí thuật long tộc cổ xưa cực kỳ đáng sợ.

Đế Vũ cũng là vì có trái tim Viêm Long nên mới có thể lĩnh hội và tu luyện.

Lâm Nhất đọc hai bộ võ học, đồng thời nhớ lại mặt hồ lúc giao thủ với Đế Vũ, kết hợp cả hai điều này lại, thu hoạch được rất nhiều điều. Nhiều chỗ không rõ đều trở nên rõ ràng, có ích khá lớn cho kiếm đạo và quyền pháp của hắn.

Tới khi hắn để hai quyển ngọc giản xuống, hai mắt hắn sáng rỡ. Hắn đã cảm ngộ được võ đạo trong trận chiến cuối cùng. Con đường thông thiên của hắn thu được quá nhiều cảm ngộ nhưng chưa có thời gian tiêu hóa hết. Hiện tại, hắn rất cần phải bế quan một thời gian.

“Đế Vũ đúng là đáng sợ. Nếu như Đế Long Quyền của hắn ta có thể tiến thêm một bước thì e là kết quả của trận chiến cuối cùng khó lòng nói trước.”

Lâm Nhất lẩm bẩm: “Đúng là mình phải cảm ơn hắn ta. Nếu hắn ta không đào ra xương rồng của mình thì mình đã không thể tu luyện kiếm ý tới đỉnh thông thiên. Nếu không đạt đến đỉnh thông thiên thì còn lâu mình mới có thể đối phó được quân át chủ bài của hắn ta, không thể nào tế ra kiếm trận Tử Diên chứ đừng nói đến chuyện chém giết. Cơ may giành chiến thắng là 50:50.”

Ô?

Đột nhiên, Lâm Nhất bị một chiếc bình ngọc thu hút. Chiếc bình ngọc này trong veo, đan dược trong bình phát sáng, tràn trề sức sống, dù có nút miệng bình lại cũng không thể nào che giấu nổi.

Đây là... Đan Niết Bàn?

Lâm Nhất cầm bình ngọc lên. Hắn không mở nắp bình ra ngay mà giơ nó lên, cẩn thận quan sát một lượt. Bình ngọc trong veo có thể loáng thoáng nhìn thấy bên trong ruột. Một viên đan dược màu vàng kim được khắc linh văn cổ xưa, nhựa sống tràn trề như thể một cây đại thụ cao vút tầng mây, che khuất bầu trời.

“Đúng là đan Niết Bàn rồi!”

Lâm Nhất nheo mắt. Đây chính là thánh dược cực phẩm có thể cải tử hoàn sinh, giá trị không cách nào tưởng tượng nổi.

Mỗi Giới tử đều có một viên à?

Hắn nhớ khi Giới tử Thần U bị hắn đánh trọng thương, gần như ngã gục, chỉ tát một cái thôi đã biến hắn ta thành kẻ tàn phế, vậy mà sau khi nuốt và luyện hóa thứ đan dược này thì chẳng những vết thương khỏi hẳn mà thậm chí sau khi cải tử hoàn sinh còn thu được vô số lợi ích, thực lực tăng vọt.

Đan Niết Bàn, dục hỏa niết bàn, phượng hoàng trùng sinh!

Mắt Lâm Nhất sáng lên, hắn vội vàng mở hết các túi trữ vật còn lại ra, bỏ qua đống đan Tinh Thần chất cao như núi, không ngừng tìm kiếm. Quả nhiên, ngoại trừ ba người bọn Giới tử Thần U ra, trong túi trữ vật của những người khác đều có một viên đan Niết Bàn.

Bỗng chốc thu hoạch được bảy viên đan Niết Bàn, Lâm Nhất mừng như điên, không tài nổi giấu nổi nét mặt vui mừng.

Thật kinh khủng, mỗi một viên đan Niết Bàn là một mạng, nói cách khác, hiện tại tương đương với việc hắn đã có thêm bảy mạng nữa.

Nói như vậy có lẽ hơi khoa trương nhưng khi đó Lâm Nhất biết rất rõ vết thương của Giới tử Thần U nặng cỡ nào.

“Chỉ là đan Niết Bàn thôi mà. Năm xưa, một hơi thở của bản đế thôi đã hơn đứt trăm viên đan Niết Bàn rồi. Một giọt máu thần phượng hoàng có thể khiến Thánh Cảnh cúi đầu. Xem dáng vẻ kém cỏi của ngươi kìa!” Tiểu Tử nói bằng giọng điệu hết sức xem thường. Thực ra nãy giờ nàng ta vẫn luôn nheo mắt xem lén.

Thấy Lâm Nhất mừng như điên vì lấy được đan Niết Bàn, nàng ta không nhịn được trào phúng hắn.

“Hừ hừ, toàn là mấy thứ bỏ đi. Năm xưa, loại cỏ mà bản đế ăn còn trân quý. hơn những thứ này nhiều.” Giọng cô nhóc lại vang lên.

Lâm Nhất không buồn tranh cãi với nàng ta, hài lòng cất đan Niết Bàn thật cẩn thận, sau đó lấy bảo cốt Thương Long của mình đang cất ở trong góc ra.

Hắn nhìn chăm chú bảo cốt Thương Long, nhíu chặt hai hàng mày. Phải làm thế nào để dung hợp bảo cốt này đây?

Lúc đầu là chủ của Thương Long dung hợp cho hắn. Mặc dù quá trình khá đau đớn nhưng không hề xảy ra sự cố nào. Bây giờ bảo hắn tự bỏ lại nó vào trong cơ thể, hắn thực sự không biết phải làm như thế nào, có khi lỡ tay một cái là sẽ gây ra tai hoạ ngay.

Tốt hơn hết là phải nghĩ ra một đối sách vẹn toàn, nếu không bảo cốt sẽ biến thành vật xui xẻo.

“Bảo cốt Thương Long!”

Vừa rồi Tiểu Tử còn híp mắt chẳng thèm ngó tới, đôi mắt trên khuôn mặt nhỏ xinh đẹp không tì vết bỗng chốc mở to hết cỡ. Nàng ta đảo mắt, cười nói: “Hì hì, Lâm Nhất, dù sao bảo cốt của ngươi cũng đã bị rút ra rồi, ngươi để lại nó cho. bản đế được không? Bao giờ ngươi tu luyện kiếm quyết tới tầng mười sáu, sau khi bản đế phá được lệnh cấm, bản đế sẽ cần dùng tới nó.”

“Ngươi cần nó làm gì?” Lâm Nhất cảnh giác. “Bản đế làm gì không cần phải giải thích với ngươi.” Tiểu Tử hừ lạnh đáp. “”

Lâm Nhất bình tĩnh cất bảo cốt cẩn thận.

Thấy thái độ của Lâm Nhất hờ hững như vậy, Tiểu Tử lập tức cả giậi đế giận rồi đó!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!