Tất cả đều là công lao của bảo cốt trước ngực.
Rống! !
Tiếng rồng ngâm vang vọng khắp bốn phía, toàn bộ cung điện bắt đầu rung lắc bởi long uy do Lâm Nhất phóng thích.
“Đây chỉ là mới bắt đầu…”
Nhìn thấy dị tượng như thế, Thương Long Chi Chủ lại chẳng có vẻ gì là bất ngờ, mà chỉ nhếch miệng cười thản nhiên.
Lâm Nhất bất chấp vẫy tay, chín sợi long văn Tử Kim trên bề mặt thân thể lập tức lan đến lòng bàn tay. Ầm, phút chốc, lòng bàn tay bộc phát lôi quang, cuồng phong gào rú, một lần nữa gia cố long uy kinh người, khiến nó càng thêm cô đọng, hoàn toàn giam cầm một khoảng không gian.
Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên tia mừng rỡ, lúc trước hắn còn lo lắng lực lượng phong lôi của mình không đủ, không ngờ chín sợi long văn Tử Kim này lại ẩn chứa lực lượng hùng hậu như thế.
“Móng vuốt Thương Long!”
Hắn liền quát to một tiếng, năm ngón tay siết chặt.
Ầm!
Trong tiếng nổ kinh thiên, khoảng không trước mắt trực tiếp bị Lâm Nhất bóp vỡ, sóng khí lan tràn ra bốn phía, tạo thành từng đợt chấn động trong không khí, chấn động hiển hiện ánh sáng tím vàng, mang theo lực lượng cuồng bạo cực kỳ đáng sợ.
Thật mạnh!
Cùng một kiểu võ kỹ, Thương Long Phần Thiên Thủ cùng Móng Vuốt Thương Long hoàn toàn không thể đánh đồng với nhau. Một cái là trời, một cái là đất, khác nhau một trời một vực, chênh lệch thật sự quá lớn.
Có tia sáng vụt qua trong mắt Lâm Nhất, hắn mỉm cười, khẽ nói: “Không biết ai sáng tạo môn bí thuật này, dường như nhập môn cũng không cao như vậy”.
“Là ta”, Thương Long Chi Chủ sầm mặt, nói với giọng điệu không vui.
Nghe thế, Lâm Nhất có hơi xấu hổ, ngượng ngùng nói: “Uy lực của bí thuật này quả thật rất đáng sợ, trước đó tiền bối không hề lừa ta, nếu không phải ngài nương tay, kiếm ý Thông Thiên chưa hẳn có thể chấn vỡ nó”.
Đương nhiên, đó là tình huống không rút kiếm, còn nếu Táng Hoa ra khỏi vỏ thì khó mà nói được.
Thương Long Chi Chủ lạnh mặt nói: “Ngươi cũng chỉ chiếm được lợi ích từ bảo cốt Thương Long mà thôi!”
Miệng thì nói vậy nhưng từ tận đáy lòng, ông ta khó giấu nỗi rung động. Ngộ tính và thiên phú của Lâm Nhất đã khiến ông ta bị đả kích, theo như dự đoán của Thương Long Chi Chủ, dù có bảo cốt Thương Long thì ít nhất cũng phải mất nửa ngày, đối phương mới có thể miễn cưỡng nắm giữ được môn võ kỹ này.
Nào ngờ chỉ mới nửa khắc mà tên này đã nắm giữ được cảnh giới cực cao, hoàn toàn có thể sánh ngang với ông ta.
“Bảo cốt Thương Long!”
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia khác thường, nghĩ đến lúc thôi thúc bảo cốt Thương Long vừa rồi, lực lượng đáng sợ tràn ngập khắp cơ thể, hắn cũng có hơi sợ.
“Không ngờ trong bảo cốt già cỗi này lại ẩn chưa một đoạn thần văn tự nhiên hoàn chỉnh, ẩn chứa áo nghĩa phong lôi cực kỳ cao thâm. Khối bảo cốt này do Thương Long Vương lưu lại đấy, ngày sau sẽ có cơ hội trở thành đại đạo chi vân…”, Thương Long Chi Chủ nhìn về phía Lâm Nhất, thoáng dừng lại một chút rồi lại trầm ngâm nói: “Tuy nhiên, ngươi sẽ không dễ khống chế khối bảo cốt Thương Long này, suy cho cùng thì tu vi của ngươi vẫn quá thấp, nhìn lòng bàn tay ngươi đi”.
Lâm Nhất nhìn vào lòng bàn tay phải của mình, chỉ thấy trên bề mặt da đã xuất hiện những vết nứt rỉ ra máu.
Khí lực khí huyết trong thân thể hắn tràn đầy, nhưng mỗi lần muốn phục hồi thì dường như luôn có một luồng sức mạnh ngăn cản.
“Hiểu chưa? Vết thương do bảo cốt để lại có lực lượng Thần Văn, kẻ địch không thể phục hồi một cách đơn giản, và chính ngươi khi bị bảo cốt làm bị thương cũng giống như thế”, Thương Long Chi Chủ nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Lâm Nhất, khẽ cười nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!