“Đôi mắt!”
Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu Lâm Nhất, hắn đột nhiên nhớ tới gì đó.
Khi hắn tìm được Thiên Niên Hoả trong tàng bảo lâu đã xuất hiện huyễn tượng Kim Ô, đôi mắt đó là thần mâu của Kim Ô.
Thần mâu Kim Ô, chắc chắn là thế!
Lâm Nhất càng nghĩ càng thấy đúng, hắn nhìn thẳng vào bức tường kia, mơ hồ như thấy được một đôi mắt thần lạnh lùng bá đạo khổng lồ đang nhìn chằm chằm vào hắn.
“Cái nơi quái quỷ này, ta không tin không có gì cả”.
Có người nóng tính mắng thành tiếng, hội tụ chân nguyên lao thẳng về phía vách tướng phía trước mặt.
“Đừng ra tay!”
Lâm Nhất hoảng sợ, vội lên tiếng.
Có chuyện gì vậy?
Lâm Nhất đột nhiên lên tiếng khiến mọi người giật mình, khó hiểu nhìn về phía hắn.
Thạch Huyên và Tống Nhuệ cũng nghi hoặc nhìn qua.
Phụt!
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, người vừa lao về phía vách tường trước mặt đã hộc ra một búng máu, khi chạm vào vách tường hắn ta bị bắn ngược trở về, ngay sau đó toàn thân hắn ta bốc lên lửa vàng.
Tiếng hét thê thảm lập tức vang lên, người nọ còn chưa ngã xuống đất đã bị đốt thành tro tàn.
Mà trên vách tường, một đôi mắt vàng kim từ từ hiện lên, những hoa văn phủ kín cả toà điện chính đều được thắp sáng như những ngọn lửa cháy hừng hực.
“Thần mâu Kim Ô!”
Cảm nhận được sự uy nghiêm và lạnh lẽo bắn ra từ đôi mắt kia, tất cả mọi người đều cảm thấy không rét mà run, sắc mặt thay đổi.
Sau khi đôi mắt trên tường tan biến, trên tường có một cuộn tranh chậm rãi khép lại, đợi đến khi nó biến mất, áp lực bao trùm điện chính mới dần dần tan đi.
“Đôi mắt thật đáng sợ...”
“Một ánh mắt đã đánh bay, còn bị đốt thành tro tàn”.
“Đó là Thái Dương Chân Hoả phải không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!