Đương nhiên, điều này cũng có liên quan đến việc mấy người kia không có lộ ra sát khí, không thì kiếm ý Thông Thiên chắc chắn sẽ phát hiện.
"Giờ tiếng tăm của chúng ta chưa chắc đã vang dội bằng ngươi, công tử Táng Hoa, giết người chỉ cần một kiếm. Nay không ai trong khu vực Thương Long mà không biết đến tên của ngươi cả", La Chấn mỉm cười, trầm giọng nói: "Ngươi cũng đừng khiêm tốn, nếu thực lực của ngươi thật sự không đủ thì chúng ta đã chẳng đến tìm ngươi rồi. Tuyết mỹ nhân càng sẽ không có đôi phần kính trọng ngươi".
Bấy giờ, Bùi Tuyết cũng trợn trắng mắt, nhưng cũng không phủ nhận.
Lâm Nhất sửng sốt, khá kinh ngạc trước điều đó. Mấy người kia đều đứng ở đinh của khu vực Thương Long, nhưng lại chủ động đến làm quen với mình thì đúng là nằm ngoài dự đoán của hắn, cũng không biết là có mục đích gì.
Thấy Lâm Nhất như nghĩ đến gì đó trông có vẻ nghi ngờ không chắc.
La Chấn với biệt hiệu Long Thủ khẽ cười rồi nhẹ nhàng nói: "Lâm Nhất, ngươi không cần phải nghĩ nhiều. Chúng ta đã sớm biết cái bí mật trên người ngươi có đan Tinh Thần rồi. Còn võ học Tạo Hóa cấp cao hay thanh đạo binh trên lưng ngươi cũng chưa đến nỗi khiến chúng ta phải hứng thú lắm".
Khác với những thủ lĩnh giới vực cấp cao, thấy thái độ kỳ lạ của Lâm Nhất, đám người La Chấn cũng không định đấu tranh gay gắt hay thể hiện ra vẻ thù địch gì.
Xem ra, sau khi đạt tới một trình độ nhất định thì tầm mắt sẽ trở nên khác xưa, khí độ và lòng dạ cũng hoàn toàn khác biệt.
Trong cảm giác của Lâm Nhất, lời đối phương nói hẳn là đúng. Trong khí tức của mấy người thì hắn có thể cảm giác được số lượng đan Tinh Thần mà đối phương luyện cũng khá là lớn.
Sau khi Lâm Nhất suy nghĩ một hồi thì rất có thể luồng khí tức nguy hiểm trên người đối phương cũng là do họ sở hữa một môn võ học Tạo Hóa cấp cao nào đó.
Còn về đạo binh thượng phẩm, đối phương chắc chắn cũng có, thậm chí có đạo binh siêu phẩm cũng chẳng có gì là lạ.
Nếu vậy thì đúng là không cần thiết phải ra tay với mình.
"Lâm Nhất, con đường thông thiên này rất lớn, Thương Long cũng chỉ là một trong bốn khu vực. Nếu ra khỏi khu vực Thương Long, sau này khi đối mặt với sự canh tranh với các khu vực khác, chưa biết chừng chúng ta sẽ còn có rất nhiều cơ hội hợp tác", La Chấn tiếp tục cười nói: "Dù không có cơ hội hợp tác thì giờ làm quen, mai sau có xung đột gì cũng vẫn có thể vớt vát được chút đường sống, ngươi nói đúng không?"
Là Long Thủ của khu vực Thương Long, có thể có khí độ như vậy thì đúng là nằm ngoài dự đoán của Lâm Nhất.
"Các hạ có thể nói ra câu đấy quả thật khiến cho ta có chút nghe mà sợ".
Lâm Nhất khẽ cười, cũng tỏ ra thân thiện đáp lại.
Xưa giờ hắn đã vậy, người kính ta một thước, ta kính người một trượng. Đương nhiên, hắn cũng sẽ không vì đối phương là Long Thủ khu vực Thương Long mà đặt mình ở vị trí thấp hơn và cần phải nịnh nọt người ta.
Là một vị kiếm khách, Lâm Nhất vẫn có sự kiêu ngạo riêng của mình.
"Nào có".
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!