“Đằng vân giá vụ, dĩ thân truy nhật. Đằng Vân Quyết này quả nhiên huyền diệu vô song”.
Trên đỉnh núi, Lâm Nhất nhẹ giọng lẩm bẩm, ánh mắt chợt loé.
Cái gọi là Đằng Vân không phải điều khiển áng mây, vượt qua cửu thiên mà là mượn lực trên không. Khi bước đi sẽ làm khí dao động, nhìn từ xa mỗi bước đi như mây trắng tản ra giữa không trung, tạo thành dị tượng đằng vân giá vụ.
Thật ra nghĩ lại là có thể biết, nếu như có thể bước đi trên không thì tại sao phải đằng vân giá vụ? Tất cả chỉ là vẽ vời thêm chuyện thôi.
“Nhưng bây giờ mình chỉ có thể bước ba bước, thời gian tu luyện còn hơi ngắn. Nghe nói đạt tới cảnh giới cao nhất sẽ có thể mượn lực trên không, bước đi liên tiếp chín bước, tạo thành dị tượng long đằng cửu thiên”.
Vèo!
Hai tay nhẹ nhàng dang ra, hắn vững vàng đáp xuống.
Ầm!
Lúc này, trên ngọn núi chính của Lăng Tiêu Kiếm Các đột nhiên xuất hiện một tia kiếm quang chói mắt phóng thẳng lên trời. Tia kiếm quang ấy sắc bén đến nỗi như đâm thủng một lỗ thật lớn trên bầu trời, kiếm ý mênh mông lan rộng ra bốn phía, gió cuốn mây tan, dị tượng xuất hiện.
Một khí tức đáng sợ từ xa đến gần.
Soạt!
Trước khí tức sắc bén này, ngọn núi lân cận lập tức bị cắt ngang gần một trăm mét.
“Uy áp Thiên Phách mạnh quá!”
Lâm Nhất thầm kinh ngạc, với uy áp Thiên Phách này, hiển nhiên thực lực rất kinh khủng. Dù ở Cửu Châu Nam Vực, số lượng người có thể có uy áp Thiên Phách cỡ này cũng rất ít.
Văn Ngạn Bác so sánh với người này quả thật chẳng khác nào kiến và voi.
“Mai hộ pháp đột phá!”
Sau khi kinh ngạc, Lâm Nhất hoàn hồn lại, vẻ phấn khích tột cùng lộ ra trong mắt.
“Tiểu Tử, đưa ta trở về”.
Lâm Nhất gọi một tiếng, Tử Điện Ma Long Điểu từ trên trời hạ xuống, cơ thể nó khổng lồ như một ngọn núi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!