“Sao tiểu tử này lại trông như một con thú dữ vậy nhỉ, vừa rồi còn chết lên chết xuống cơ mà?”
Nhìn thấy dáng vẻ hăng hái của Lâm Nhất, ý thức yếu ớt của mảnh vỡ tỏ ra kinh ngạc, ông ta không biết Lâm Nhất khát khao tu vi thăng cấp đến mức nào.
Bá Kiếm, Kinh Hồng Phá Nhật!
Lâm Nhất vừa đáp xuống, hai bức tượng đá kia lập tức thức tỉnh, kiếm ý dồi dào quanh người chúng biến thành hai bức màn kiếm như đôi cánh của bầu trời.
Đôi cánh của bầu trời vỗ mạnh, cả hai bức tượng đá đều chém một nhát, mũi kiếm ngưng tụ sự bén nhọn. Ngay sau đó, bầu trời trở nên đen kịt, giơ tay không nhìn thấy năm ngón tay, khoảnh khắc này tất cả ánh sáng đều bị đánh tan, bóng tối vô tận mang lại nỗi sợ hãi khổng lồ.
Lâm Nhất bình tĩnh thôi động Tử Diên Kiếm Quyết, hơn chín mười cánh hoa Tử Diên ở vùng Tử Phủ lần lượt nở rộ.
Tử Diên kiếm kình màu bạc cô đọng dao động kịch liệt, tràn vào trong mười một đường long văn kia.
Khi long văn toả ra ánh sáng bạc, Lâm Nhất nổi giận hét lên một tiếng, mười một đường long văn tạo thành thực thể tách ra, biến thành những con long mãng dữ tợn bay lượn quanh người hắn. Ánh sáng bạc lập tức chiếu sáng cả không gian này.
Uy áp Thương Long và kiếm uy Tiên Thiên dung hợp với nhau một cách hoàn hảo, tạo thành kiếm uy Thương Long xưa nay chưa từng có.
Hai bức tượng đá dùng đôi cánh bầu trời bay xuống bị kiếm uy Thương Long đánh lùi lại.
Hai tay Lâm Nhất đồng thời kết ấn, ngón cái đè lên móng tay ngón giữa đang cong xuống. Trong lúc nhất thời, cả hai tay như giương cung kéo tiễn, kiếm ý Tiên Thiên viên mãn đỉnh phong và kiếm uy Thương Long không ngừng tích tụ trên đầu ngón tay này.
Grừ!
Rắc! Rắc! Rắc!
Mười một con long mãng dữ tợn bay lượn quanh người Lâm Nhất rống lên, không ngừng đâm vào nhau, ngay sau đó một con long mãng dữ tợn ngưng tụ thành một đoá hoa Tử Diên toả ánh chớp vô tận.
Đạn Chỉ Thần Kiếm, Kiếm Võ Hư Phát!
Đầu ngón tay Lâm Nhất lập tức toả ánh hào quang rực rỡ, ánh hào quang đó như hai vầng trăng dâng lên từ đầu ngón tay, sau đó đột nhiên biến thành hai tia kiếm quang xuyên thủng hư không.
Bùm!