Lúc tám võ giả Dương Huyền đại thành sắp đáp xuống, Lâm Nhất vỗ nhẹ một cái lên ghế. Sau đó, cả người và ghế lập tức di chuyển, vừa khéo tránh thoát tất cả sát chiêu của tám người này.
Trong mắt tám người lộ vẻ ngạc nhiên, rõ ràng không ngờ rằng Lâm Nhất có thể tránh thoát một cách dễ dàng như thế.
Nhưng bọn họ vẫn phản ứng rất nhanh, gần như không chút do dự hừ lạnh một tiếng, lại cùng lúc tấn công.
Lâm Nhất hờ hững nâng tay lên!
Ong!
Hộp đựng kiếm đang đứng thẳng phía trước lập tức bị hắn hút vào tay, không đợi tám người đến gần, hắn vỗ nhẹ một cái lên hộp đựng kiếm.
Oanh!
Hộp đựng kiếm nặng nề kia lập tức lao về phía trước như một ngọn núi lớn nguy nga.
Phụt!
Tám người bị đánh bay, đồng thời phun ra một ngụm máu tươi.
Vù vù!
Hộp đựng kiếm không ngừng xoay tròn, tám người thoáng chốc bị va chạm mấy lần. Mỗi một lần đều có tiếng xương gãy vang lên vô cùng rõ ràng.
Phịch!
Một lát sau, tám người đều quỳ dưới đất, đau đến mức nhe răng nhếch miệng, không thể đứng dậy.
Trong điện lập tức vang lên tiếng hô sợ hãi, ai cũng nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!