"Hồ sư đệ, không cần nản lòng. Bây giờ đệ còn cách võ đạo tầng chín rất gần, có cơ hội rất lớn, có thể đột phá trực tiếp trong trận đấu!"
Bạch Vũ Phàm sợ Hồ Tử Phong có gánh nặng trong lòng nên lên tiếng an ủi.
"Hồ sư đệ hãy tin tưởng chính mình, nhớ lại ban đầu ngay đến Lâm Nhất cũng có thể đột phá trong trận đấu, đệ cũng có thể".
"Đúng đúng đúng, Hồ sư đệ nhất định có thể!"
Hồ Tử Phong gật đầu nói: "Cảm ơn mọi người, ta cũng vô cùng tự tin, tuyệt đối có thể đột phá trong trận đấu!"
"Thiếu môn chủ, nơi đó chính là địa điểm so đấu của chúng ta sao?"
Lâm Nhất vẫn luôn trầm mặc chỉ xuống phía dưới lên tiếng hỏi.
Chỉ thấy trung tâm quảng trường của thành Bạch Thuỷ người đông như kiến, võ giả tứ phương của nước Thiên Thủy đều đã hội tụ về đây.
Âm thanh ồn ào, xuyên qua tận mây xanh, đám người Lâm Nhất trong không trung cũng có thể nghe thấy.
Trung tâm quảng trường chính là một đài đấu võ khổng lồ cao hơn 30 mét, diện tích rộng lớn, có thể so với cả Diễn Võ trường của Thanh Vân Môn.
Vẫn chưa chính thức bắt đầu đã đủ thấy được sự náo nhiệt.
Bạch Vũ Phàm gật đầu nói: "Đúng vậy, xem ra sắp bắt đầu rồi, Tông bá, chúng ta xuống thôi".
"Được!"
Ưng Tựu Thú phát ra một tiếng kêu chói tai, khép lại hai cánh, giống như mũi tên lao xuống đất.
Đến lúc hạ xuống thì đậu trên nóc một công quán cách quảng trường không xa.
Trong công quán có một đám người đi ra, người đi đầu chính là Bạch Thiên Minh và những trưởng lão trong tông môn khác, đi theo sau là những đệ tử nội môn còn lại.
Bạch Thiên Minh khẽ nhíu mày nói: "Sao bây giờ mới đến".
Bạch Vũ Phàm bước lên trước, giải thích một hồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!