Yêu thú ở đây đều là tinh anh trong cùng cảnh giới, bình thường đều độc chiếm một phương. Chẳng những có thực lực mạnh mẽ còn cực kỳ xảo trá, khá là khó đối phó.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trên hồ Tử Vân rộng lớn lập tức có những cơn sóng mạnh dâng lên, máu tươi bắn tung toé, hồ nước màu tím dần bị nhuộm bởi màu đỏ tươi chói mắt.
Chỉ có mười đoá kim liên Tử Hoả ở giữa hồ vẫn sáng lấp lánh, loé lên màu sắc tuyệt đẹp, rung động lòng người.
“Đám yêu thú này quá khó đối phó”.
Rất nhiều đệ tử của tông môn đều tái mặt, cảm thấy trận chiến tàn khốc này quá vất vả.
Liễu Vân Yên vừa chém chết một con yêu thú, còn chưa kịp nghỉ xả hơi thì lại có một con Huyền Thiết Ma Viên nhào về phía nàng ta.
Sắc mặt Liễu Vân Yên hơi thay đổi, trong mắt nàng ta loé lên vẻ quyết đoán.
Yêu thú này xuất hiện quá bất ngờ, khiến nàng ta trở tay không kịp, nếu ra tay nữa thì cũng đã muộn.
Trừ khi sử dụng thủ đoạn của Huyền sư, nếu không chắc chắn nàng ta sẽ bị thương.
Nhưng vẫn chưa đến thời khắc mấu chốt, để lộ lá bài tẩy sớm như thế rõ ràng không đúng lúc.
Vù!
Lúc này, một tia kim quang chói mắt kèm theo tiếng xé gió chói tai bay đến từ sau lưng. Lâm Nhất tựa như kim ô nhanh chóng lao tới. Hắn giơ tay, sức mạnh Nhị Thập đỉnh dâng lên.
Gào!
Âm thanh Long Tượng cổ xưa như tiếng sấm nổ vang trên không trung, đinh tai nhức óc. Con Ma Viên khổng lồ kia rên lên một tiếng, bị đánh bay ra ngoài.
Lúc rơi xuống, trên mặt nước có cột sóng mấy chục trượng cuộn trào, trong cột sóng có ngọn lửa và điện quang đùng đùng chớp loé.
“Cảm ơn”.
Liễu Vân Yên chần chừ một lát rồi cất lời.
Lâm Nhất cười khẽ, không dễ dàng gì mới nghe thấy hai chữ này từ trong miệng nàng ta.
Nhưng bây giờ không phải lúc nói đến vấn đề này, Lâm Nhất giơ tay chỉ về một hướng, trầm ngâm nói: “Cô nhìn bên kia đi”.
Liễu Vân Yên nhìn theo hướng ngón tay hắn, nhìn thấy Lãnh Dật mặc áo đen đang thổi một ống sáo làm bằng xương.
Sau tiếng thổi sáo của hắn ta, lại có hai con Huyền Thiết Ma Viên trong đám yêu thú còn sót lại chạy nhanh về phía thư viện Thiên Phủ.
“Đáng ghét!”
Liễu Vân Yên lập tức nổi giận, sát khí dâng lên.
Lãnh Dật buông ống sáo xuống, dưới mặt nạ là nụ cười châm chọc, sau đó hắn ta lặng lẽ lùi lại bên cạnh Phan Nhạc.
Trong mắt Phan Nhạc lộ vẻ đắc ý, hắn ta cười nói: “Liễu Vân Yên, ta đi trước một bước, cô từ từ chơi với mấy con yêu thú này đi!”
Ầm ầm!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!