Nhiệm vụ lần này chỉ còn cách một bước cuối cùng là có thể hoàn thành viên mãn.
Đối với nàng ta mà nói, cũng tương đối là hồi hộp.
Danh sách đệ tử nòng cốt mà nàng ta mong ngóng từ lâu, tuyệt đối không thể để sảy ra sai sót.
“Ta thấy số lượng kim liên Tử Hoả này không ít, cô chỉ cần cướp được ba ngọn thì mức độ khó không lớn mới đúng”.
Lâm Nhất như có điều suy nghĩ, cả một vùng kim liên Tử Hoả kia phải có ít là hơn trăm ngọn.
“Nghĩ nhiều rồi. Mỗi lần Tử Hoả rơi xuống đều sẽ có kim liên Tử Hoả héo tàn mà chết, có thể sống sót được không nhiều. Ban đầu, đám kim liên Tử Hoả này mọc đầy cả mặt hồ, bây giờ chỉ còn lại số trước mắt mà ngươi nhìn thấy thôi”.
Vẻ mặt Liễu Vân Yên bình tĩnh, hờ hững nói.
Hiểu biết vẫn còn hạn hẹp quá, Lâm Nhất hơi ngượng ngùng, chuyển đề tài nói: “Những người đến kịp cũng không ít”.
“Có thể như chúng ta, dùng tốc độ nhanh như vậy đến đây thì đều là cao thủ”.
Liễu Vân Yên vẻ mặt nghiêm trọng, trầm giọng nói: “Trong đó có một số người, ngươi cần phải đặc biệt chú ý”.
“Những người nào?”
“Ngươi nhìn về phía Bắc”.
Lâm Nhất thuận theo ngón tay nàng ta chỉ nhìn qua, chỉ thấy bên khu đó có một đám người đang đứng ở bên cạnh hồ, ánh mắt nhìn về phía trung tâm mặt hồ, đang chờ đợi Tử Hoả giáng xuống.
Người đi đầu, cơ thể cao to vạm vỡ, thân mặc trường bào màu tím, khí tức trên người vô cùng bá đạo.
“Đám người này là người của Tam Tuyệt Phủ, người đứng đầu tên là Hàn Phi, tu vi thâm hậu, sở trường đao pháp, hơn nửa năm trước đây đã thăng cấp lên Âm Huyền cảnh giới tiểu thành. Thực lực của người này rất đáng sợ, nghe nói đã từng lấy một địch bốn, giết chết bốn tà tu cùng cảnh giới”.
Tam Tuyệt Phủ!
Giống với thư viện Thiên Phủ, cùng là một trong năm đại thế lực chuẩn bá chủ của thành U Châu, Tông môn nổi danh bởi đao pháp. Có ba tuyệt chiêu đao pháp danh chấn U Châu, danh tiếng ở cả cổ vực Nam Hoa này cũng không nhỏ.
“Lại nhìn về phía bên kia, đám người kia là đệ tử của lầu Tàn Kiếm, cũng là kiếm tu giống ngươi. Lầu Tàn Kiếm, danh xứng với tên, kiếm pháp tương đối khủng khiếp, nhất là người đứng đầu tên Nhiếp Phong, ta từng giao đấu với hắn, chịu không ít thiệt thòi”.
Nhắc đến Nhiếp Phong, vẻ mặt Liễu Vân Yên vô cùng nghiêm túc.
Trong mắt Lâm Nhất đồng thời thoáng qua vẻ khác lạ, cười nói: “Có thể khiến cô chủ động nhắc đến, người này bây giờ e là đã không còn là đối thủ của cô nữa rồi”.
Liễu Vân Yên không phủ nhận, bình tĩnh đáp: “Nhưng cũng không thể coi thường, ngoài hắn ta ra, đệ tử của lầu Tàn Kiếm bên cạnh hắn mà đồng thời xông lên thì cũng không dễ đối phó. Ngươi là kiếm tu, hẳn là hiểu rõ, đám người này mà điên cuồng xông lên, sau khi thi triển hết kiếm thế thì sẽ đáng sợ ra sao”.