"Được rồi! Vậy tỷ cố lên nhé!"
Diệp Hiểu Hiểu nói xong bèn vội vàng xoay người biến mất trong hư không.
...
Thành Uyên.
"Nơi này cũng có Vạn Bảo Các à!"
Diệp Long há to miệng trước một gian nhà xa hoa lộng lẫy.
Mấy năm nay, hắn đã đi qua rất nhiều nơi, nhưng bất kể chỗ nào thì cũng có thể thấy được tổ chức giao dịch bảo vật này.
Đúng là kinh người.
"Vào xem".
Diệp Thần Phi nói.
"Cha, không phải là người muốn dọn hết cả gia sản của người ta đi đó chứ?", Diệp Hoàng cười hỏi.
"Sao con cũng chọc cha thế, làm cha con giống như một tên nhà giàu mới nổi vậy".
Diệp Thần Phi bĩu môi, sau đó dẫn mọi người đi vào.
Cùng lúc đó, ở tầng cao nhất của Vạn Bảo Các.
Có vài luồng khí thế cực kỳ khủng bố đang ngồi bên trong.
Một người trong số đó, nếu Cốc Vạn Tâm ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra hắn ta chính là Thẩm Thiên Minh - chấp sự của thành Túc vào lúc ấy.
Khi đó, Diệp Thần Phi thấy hắn ta mới hai mươi bảy tuổi đã có cảnh giới Hóa Thần thì khá kinh ngạc, muốn đệ tử của nhà họ Diệp cũng đạt tới trình độ đó.
Đây là một thiên tài chân chính.
Mà lúc này, sắc mặt của hắn ta lại vô cùng khó coi.
"Ta xin khuyên các ngươi thêm một câu".
"Chúng ta tốt nhất không nên chen chân vào cái khu vực liên minh Cửu Thành kia!"
Tại Vạn Bảo Các ở thành Uyên.
Đám Diệp Thần Phi cũng không khiến cho nhiều người chú ý.
Bởi vì ở đây đâu đâu cũng có người còn kỳ lạ hơn bọn họ.
Có người trông giống như thư sinh lại cao hơn ba mét, cả người toàn cơ bắp.
Có người giẫm lên một con rùa chạy tới chạy lui.
Cũng có người dắt theo một con gái, dưới chân nó còn đạp lên một cái vòng chơi đùa khắp nơi.
"Nơi đây khác hơn chỗ chúng ta rất nhiều", Diệp Long nói.
"Tông môn quản lý có vẻ khá rời rạc, không có nhiều quy tắc hướng về phía thế tục".
Diệp Khiêm giải thích: "Đương nhiên, tranh đấu cũng nhiều".
Hắn vừa nói xong, hai tu sĩ bên cạnh đã xô đẩy xích mích, mắt thấy sắp rút đao chém nhau thì bảo vệ của Vạn Bảo Các đã mỗi tay một người ném ra ngoài.
Diệp Thần Phi không có để ý đến họ, đi thẳng tới quầy.
Bên này có một danh sách tất cả các hàng hóa.
Diệp Thần Phi nhìn sơ một lượt thì cũng không khác mấy với Vạn Bảo Các ở chỗ hắn. Cơ bản mỗi tầng đều là những món đồ hoàng cấp, với nhà họ Diệp bây giờ thì đã không còn tác dụng nào nữa.
Đương nhiên, hôm nay hắn đến đây cũng không phải để dọn kho.
Một lát sau, có một thứ gì đó khá thú vị thu hút ánh mắt của Diệp Thần Phi.