Buỗi chiều ở thành phố gió thổi nhẹ sau buổi trưa nắng gắt …
Y Mễ chuẩn bị đến hộp đêm , cô ngồi trên bàn trang điểm tô son dặm phấn … nhìn kỹ trong gương hình xăm của cô nó không phai màu…
Năm đó khi quyết định che đi vết bỏng , cô chịu đau để đi từng mũi kim lên vết thẹo bỏng … cô không biết tại sao lúc đó chính bản thân cô lại có thể vượt qua … Hạo Dương chưa từng nói yêu cô … cũng chưa từng nói cô thuộc vị trí nào trong hắn cả . Vậy mà chỉ cần hắn cười với cô một chút cô lại xem đó là mặt trời của cô …
Y Mễ tiếp tục trang điểm …
Buổi tối
'' Y Mễ em đến sớm vậy '' Từ Ni vừa nói vừa ăn cherry
'' Em cũng rãnh mà '' Y Mễ cười quăng về phía Từ Ni một chiếc thẻ :'' Thẻ này khi nào có dịp Nhị Gia đến chị trả anh ta dùm em ''
Chiếc thẻ đen in chình ìn tên của Hạo Dương … Từ Ni nuôt vội
'' Chắc là có thẻ của Nam Thiếu rồi chứ gì ''
'' Hỏi nhiều''
'' Này em xem kia linh thật vừa nhắc '' Từ Ni chỉ vào màn hình là Nam Ân đang đi vào
'' Nam Ân '' Y Mễ khẽ gọi
Cô mở cửa đi xuống với anh …
Từ xa Y Mễ đã sà vào vòng tay của Nam Ân :'' Đến sao không nói
'' Kiểm tra bất ngờ không được sao '' Nam Ân nhéo mũi cô :'' Anh đùa đấy, Y Mễ em có đi ăn tối với anh được không ?
Y Mễ mĩm cười nhéo vào eo Nam Ân :'' Lại còn dỡ trò năn nỉ ai mà thèm đi cùng anh chứ ''
Thôi thôi là anh sai đi nào - Nam Ân kéo cô ra cổng
Xe lăn bánh đến Hoa Diên
Vào một bàn ăn Y Mễ chọn sơ qua đại khái 3 4 món gì đó …
Nam Ân đi wc còn chưa thấy ra phía gần bàn của cô có một quý bà và một cô gái trẻ rất đẹp đang chuẩn bị rời đi … Y Mễ thấy cô gái kia trong quen mắt , mới nhớ ra đã từng va chạm …
Cô gái trẻ luôn miệng câu nào cũng là khen vị quý bà sang trọng nọ … Y Mễ lắc đầu lấy điện thoại ra ngịch
Nam Ân sau khi ra khỏi wc đã đi lối hành lang cổng đi vào …
'' Nam Ân Nam Ân '' Bà Nam gọi
'' Là Anh ấy đó bác trùng hợp quá '' Mạn Mạn cười nói
'' Sao mẹ ở đây dùng bữa sao '' Nam Ân tay bỏ vào quần mắt có chút không quan tâm
'' Mẹ ăn tối cùng Tư Mạn , con đi với ai vậy ''
'' Với ''
Chưa hết câu Linh Tư Mạn đã nhảy vào nói ;'' Bác gái chắc anh ấy đi bàn việc mình đừng cản trở anh ấy nữa . Con cùng bác về nha''
'' Con bé này hiểu chuyển đến đau lòng bác rồi , được mẹ về đây rãnh mai mốt về nhà nha '' Bà Nam vỗ vai Nam Ân
'' Nam Ân , em về trước ạ ''
'' Không tiễn '' Nam Ân gật đầu đáp trả rồi quay vào trong
Không kịp để ý ánh mắt liếc ngang của Linh Tư Mạn
'' Anh đi lâu vậy '' Y Mễ chống tay lên bàn hỏi
'' Gặp người quen thôi , xin lỗi để em chờ lâu''
Bửa ăn diễn ra
'' Ba anh hài lắm em ạ ''
'' Hài lắm là sao hả '' Y mễ tò mò
Nam Ân nhíu mày :'' Ông ấy muốn tìm con của một người bạn thân cũ nhưng cho anh thông tin không chính sát gì cả ''
'' Thông tin thế nào hả anh ''
'' Không rõ gái hay trái cũng chỉ đoán chừng 20 mấy tuổi hết ''
Y Mễ bật cười :'' Rồi sao nữa ạ ''
'' Thì ba của bạn anh trước lúc mất đã có để lại một phần tài sản , với cổ phần ở Nam Thị .. ba anh tìm lâu rồi muốn trao trả về cho con của chú ấy ''
Y Mễ gật đầu
'' Anh thì phải cố thôi ''
'' Em biết Nam Ân của em là giỏi nhất ''
'' Này nay còn biết nịn nữa '' Nam Ân nhéo mũi cô
Lè
......................
'' Tôi Muốn Gặp Hạo Dương ''