'' Nam Ân , anh thấy cái này được không ? '' Y Mễ cầm trên tay chiếc và vạt màu xanh đen có đính kí hiệu tag …
Đây là căn hộ của Y Mễ , sau hôm ra toà đấy cô đã được quan toa chấp thuận tự do trong thành phố … mà có khác gì mấy đâu trước đó cô vẫn có tự do nhưng do cô không muốn đi đâu …
'' Em mua khi nào đấy '' Nam Ân cầm lên ướm lên cổ
'' Lúc trưa , em đi cửa hàng có đi ngang qua thấy đẹp ''
'' Cảm ơn em ''
Trời !!! sao cô cảm giác cô và Nam Ân như vợ chồng son …
Hai hôm nữa sẽ có phiên toà thứ hai … Cũng là phiên toà quyết định …
Nam Ân nhận thấy sự im lặng của cô , đi lại kéo cô vào trong lòng tay vuốt xoa đầu cô :'' Không được nghĩ nhiều , bọn họ sẽ phải trả lại cho em sự trong sạch ''
Y Mễ vòng tay ôm lấy eo rắn chắc của Nam Ân :'' Vâng
'' Buỗi tối em sẽ đến hộp đêm xem chút ''
Y Mễ ngước đầu lên nhìn Nam An
'' Ừh cũng được … cẩn thận có gì thì gọi anh , xong việc anh đến đón ''
Y Mễ gật đầu
Nam Ân dịu dàng nói khẽ :'' Đừng lên sân thượng
'' Tại sao?''
'' Anh sợ em còn ám ảnh , anh sợ em nghĩ nhiều thôi''
Y Mễ gật đầu , thật ra đên bây giờ cô vẫn không dám nghĩ lại khoảnh khắc Chu Yên leo lên lang can nhảy xuống , cô ta rơi xuống một mảnh bạc che mưa của sảnh … rất may không chết hẵn nhưng cũnh không tốt khi nằm mãi không tĩnh …
Y Mễ đến lúc 21h , bên ngoài vẫn đang rất đông khách chờ vào bên trong , cô bước xuống từ chiếc xe sanh trọng biển số màu của Nam Ân …
Từ hôm cô ra khỏi lao ngục tra tấn cô cũng thay đỗi rất nhiều cô không còn búi tóc thương hiệu của Y Mễ nữa , cô cũng không diện sườn xám .
Phía xa chỗ cô cũng có hai bóng dáng đang dán mắt lên cô , họ đều có lòng nghĩ riêng …
'' Cô Ấy hôm này khác quá , xả tóc vẫn cứ thu hút quyến rũ đến lạ … mọi thứ về cô đều hoàn hảo trong mắt người khác '' Thanh A lên tiếng nói
'' Ừ , thay đổi rồi ''
'' Vào thôi '' Hạo Dương chỉnh lại cà vạt sải bước về phía cửa hộp đêm
'' Cậu thấy Nam Ân bên cạnh Y Mễ , cô ấy thay đổi không ít . Cũng tốt , cô ấy vui vẻ hạnh phúc vẫn hơn '' Thanh A theo sau thở dài nói
'' Tôi so với Nam Ân khác sao ? Chỉ là do cô ấy bị cậu ta mê hoặc ''
Thanh A thầm nghĩ riêng gì Nam Ân ngay cả bản thân anh ta cũng ……
'' Mễ , hôm nay em khoẻ chưa chị đã có nghe kể , hôm toà xử chị không vào bên trong được ''
'' Ừ là do Nam Ân không cho ai vào '' Y Mễ tay lật sổ nói
'' Mà chị có thấy em , em đi vào ngầu thì thôi rồi , làm bị cáo như em chị cũng muốn '' Từ Ni cười lớn
'' Đi mà làm bị cáo của chị đi xem '' Y Mễ bĩu môi :'' Chưa thấy cảnh khổ chưa biết sợ ''
'' Cảnh khổ của em là ngày ngày nằm ở phòng bệnh Vip , ăn có người đút , ngủ có người canh ?''
Y Mễ quay đầu nghi hoặc nhìn Từ Ni
' đừng nhìn chị nha , chị cũng nghe kể '' Từ Ni xua xua tay
'' Ai kể ? Là Khởi này chị với cậu ta thân nhỉ ''
Y Mễ cười châm chọc
'' Em đừng có mà nói bậy , chị với cậu ấy sao sao có gì được con bé này ''
Từ Nị vội vàng giải thích
'' Chả có gì thật sao '' Y Mễ lại cô gắng hỏi
'' Em với cậu Nam Ân mới có gì đó bày đặt hỏi mò chị''
'' Này chị đừng đánh trống lãng sang chuyện em '' Y Mễ kéo tay Từ Ni đùa giỡn
'' Chị Ni , khách phòng bao V2 muốn gặp chị hoặc chị Mễ ạ '' bộ loa truyền thanh truyền tiếng nói của bạn nhận viên
'' Chị lên đi '' Y Mễ ngồi lại xuống ghế
'' Em lên dùm chị đi gần 1 tuần này chị vất vả lắm rồi Mễ ơi''
Y Mế hết cách đành đi lên
Cốc cốc cốc
Sau ba tiếng rõ Y Mễ đi vào bên trong thấy bóng dáng quen thuốc đang ngồi hút thuốc … cùng Thanh A đang nhìn về phía cô
'' Cần gặp ? '' Y Mễ hỏi
'' Ngồi đi , em sao phải vội ? '' Hạo Dương nhìn về phía cô nói
'' Phải em ngồi đi Y Mễ '' Thanh A lên tiếng
Y Mễ ngồi xuống chiếc ghế phía xa họ :'' Sao
'' Đến cả nói chuyện với tôi khó với em vậy sao Y Mễ ''
'' Có thể nói là vậy '' Y mễ khoang tay trước ngực dựa vào ghế