Khụ khụ khụ
Y Mễ sau khi hết thuốc mê và giảm đau cô cảm nhân cơ thể đau rát , có chút mát mát của thuốc , hửi được mùi của thuốc sát trùng
Aaa - Y Mễ rên nhẹ co bàn chân cô lên
'' Chậm thôi nào '' Nam Ân khẩn trương đứng bên giường
Khiến hai cô y tá có chút run , lần nào họ thay thuốc mà thấy bộ mặt đau dùm của Nam Ân cũng bị áp lực .. Nam Ân còn đau hơn người đang nằm trên giường
Một cô y ta nói :'' Có lẻ cô ấy đã tỉnh , có phản ứng đau rồi để tôi đi gọi bác sĩ Jen
Nam Ân gật đầu kéo ghế ngồi xuống kế bên nói nhỏ :'' Đau sao , em thấy thế nào rồi … ''
Y Mễ nghe bên tai tiếng nói dịu dàng của Nam Ân … cô không nói nỗi cô dùng các ngón tay ra hiệu nhưng 5 ngón tay bên trái của cô dường như không nhúc nhích được … cô càng ú ớ phản ứng
'' Y Mễ , anh đây anh đây , bình tĩnh nha ''
Bà Jen đi vào tay cầm theo hồ sơ bệnh của Y Mễ . Bà đặt nó xuống khám cho cô
'' Cô gái , nếu cô nghe tôi nói cho tôi chút tính hiệu ''
Bà Jen chăm chú quan sát cô ngón tay tay giữa bên phải của Y Mễ rõ rõ lại cào xuống giường …
'' Rất tốt , hiện tại cơ thể cô tổn thương nghiêm trọng vết thương có một số bị nhiễm trùng phần da thịt của cô là thịt độc . Từ từ cô sẽ có phản ứng lại . Còn tay''
Nam Ân nhìn bà ấy lắc đầu ngõ ý không muốn bà ấy nói gì đó …
Y Mễ quay đầu sang nhìn Nam Ân nước mắt cô chạy xuống hai bên mắt …
Nam Ân đau lòng ôm đầu của cô :'' Không sao mà . Không khóc có được không ''
Bà Jen tiếp tục nói :'' Được nghĩ ngơi tốt bây giờ tôi sẽ vô nước biển cho cô , có thuốc bên trong sẽ có chút đau .. cố chịu nhé ''
Y Mễ dùng sức gật đầu
'' Bác cô ấy sẽ không sao đúng không '' Giọng nói của Nam Ân bị lạc đi , như anh sắp khóc
'' Không sao , tin bác '' Bà Jen vô vai anh rồi đi ra cùng hai cô y tá
'' Y Mễ , em uống thuốc nha ''
Y Mễ lắc đầu
Cô cố gắng để nói , để phát ra âm thanh :' N am Ân
'' Anh đây , em còn mệt đừng cố''
Nam Ân vuốt vuốt trán cô
'' Em không giết người '' Y Mễ lúc này đã nói nhiều hơn chữ nước mắt cô vẫn chảy
'' Anh tin em , bây giờ em nghĩ ngơi đi mọi việc để anh lo , ngoan ''
...----------------...
Sáng hôm sau
Y Mễ thật sự đã tốt lên một chút … căn phòn cô ở ánh nắng chan hoà ấm áp cả phòng điều có tất cả tiện nghi đến cả bên trên nhìn xuống là một vườn hoa đỏ xanh đẹp mắt
Nam Ân đi vào cũng Khởi
'' Y Mễ , bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu'' Nam Ân nhìn cô mĩm cười nói
Y Mễ gật đầu
Máy quay của Khởi bắt đầu khởi động
'' Y Mễ , em hãy kể lại sự việc hôm đó ''
.'' Tôi tên là Y Mễ , chủ của hộp đêm Nhị Thiên Đường … hôm nay là 12h đêm sau khi tôi xong việc đã ra thang máy sảnh A của hộp đêm đi về thì nhìn bên sảnh B thấy bóng dáng của Chu Yên đi vào mà thang máy ấy là chuyên dụng chỉ dành cho nhân viên của hộp đêm … tôi vội đi theo . Lên đến bên trên thang máy đứng lại ở tầng thượng . Tôi đi vào nghe tiếng Chu Yên đang khóc , tôi có lại gần hỏi cô ấy bị gì . Nhưng cô ấy luôn miệng khóc và nói là tại tôi ''
Y Mễ bắt đầu rơi nước mắt nhớ lại
Nam Ân ngồi bên cạnh nắm tay cô xoa nhẹ
'' Tôi có hỏi nhiều lần . Sau đó cô ấy nói cô ấy bị cưỡng bức . Người cưỡng bức cô ấy là Đoàn Gia . Vì đêm hôm đó Chu Yên đến là cùng với Đoàn Gia . Cô ấy con nói đã đâm một nhát dao vào đùi trái của cậu ấy … nói xong tôi muốn tìm liên lạc để đưa Chu Yên về đột nhiên cô ấy lại đứng lên leo leo lên lang can nhảy xuống'' Y Mễ hít một hơi nói tiếp :'' Sau đó tôi có chạy lại đỡ nhưng không kịp sau đó chưa lâu sau Đoàn Gia đã dẫn người đến nói tôi giết người rồi đưa tôi đến cục cảnh sát''
Nam Ân thở dài :' Được rồi
'' Chưa còn chưa hết , lúc em bị tạm giam Đoàn Gia đã đến và anh ta đã nói sẽ khai là em muốn hại Chu Yên còn đâm anh ta , anh ta không sợ vì hiện tại Chu Yên vẫn không tĩnh lại '' Y Mễ cúi đầu
.'Được , Nó sẽ phải trả giá '' Nam Ân cuộn tay thành nắm nắm đắm …