Y Mễ được đưa đến bệnh viện chuyên của quân nhân , bên trong khác thiết bị điều là loại xịn , chỉ ai có chức quyền , gia tộc lâu đời mới có thể thăm khám tại đây
Y Mễ được đưa đến không ai dám động vào cô , quân nhân Khởi điều vài cô y tá nữ qua giúp , anh biết Nam Ân tuỳ không đụng vào đàn bà , không gái gú lăng nhăng đặc biệt với cô gái đang nằm thoi thóp này có tình cảm rất lạ … nếu để Nam Ân biết anh đụng vào cô gái của ngài ấy . Chắc mười công lao cũng bằng thừa
Một vị bác sĩ lớn tuổi kéo màn phòng cấp cứu đi ra …
'' Thưa bà Jen , cô gái trong kia thế nào ạ '' Khởi hỏi
Jen là bác sĩ giỏi nhất bà cũng là bác sĩ của Gia Tộc Nam Gia từ đời trước …
'' Cô gái này với Nam Ân là ?'' Bà Jen nói
Nam Ân cũng đã đến đi phía cửa vào anh vội vã chạy đến :'' Bác cô ấy sao rồi ''
'' Khoang bình tĩnh nghe bác , sao con hối hả vậy … nghĩ mệt đi đã xem kìa mồ hôi lắm vậy … ''
Nam Ân không ngồi đứng thẳng thở điều , điều chỉnh lại hơi thỡ của anh bình tĩnh , đôi mắt anh cố gắng nhìn vào bên trong sau chiếc màn xanh kia như tim kiếm thứ gì khiến anh lo lắng … anh vừa rời khỏi cục đã vội chạy đến đây . Anh không muốn để cô một mình .
'' Cô gái trong kia bị đánh có thể điếm tầm 120 roi lằn sâu dây roi có thắm nước … tay bị kẹp nặng khả năng vài chi đã gãy . Mặt tác động tay sẽ hết không sao …''
'' 120 roi , dùng hình ép cung quả nhiên muốn lấy mạng cô ấy '' Khởi lí nhí
'' Đúng kiểu hành hạ này như muốn lấy mạng người ta , này Nam Ân cháu đừng nói với bác cô gái trong kia là cháu làm ra nông nỗi này nhé '' Bà Jen thở dài
'' Không không bà hiểu lầm ngài ấy rồi ''
Nam Ân lặng người chỉ nhìn vào bên trong một lúc lâu :'' Bác Jen , cháu vào thăm cô ấy được chứ
'' Được , còn hôn mê chắc chưa tỉnh vết thương cách 2 tiếng sẽ có y tá đến thay băng thoa thuốc , có vài vết khá sâu ''
'' Chắc đau lắm , cô ấy còn gì là '' Nam Ân thở dài chào bà đi vào bên trong
'' Này cậu trai , cô gái trong đó là gì của Nam Ân''
Khởi nhìn xung quanh nói nhỏ :'' Ngài ấy rất yêu cô gái đó ''
Bà Jen gật đầu cũng chào rời đi
Bên trong mùi khử trùng nồng nặc … Y Mễ thân quấn đầy băng vải , bên trong là băng gạt cô yếu ớt khuôn mặt xanh xao … môi khô khốc tiếng tách tách của bình nước biển đang truyền vào tay cô …
Nam Ân kéo ghế nhẹ ngồi xuống bên cạnh cô …
'' Y Mễ , nói gì đó với anh đi . Tỉnh dậy nói với anh là em vô tội . Không phải dù em có tội tôi vẫn sẽ thay em gánh hết … còn hơn em nằm đây không chút động tịnh anh sợ … Em yên tâm hai tên tra hình ép cung em xác chó tụi nó anh quăng xuống biển rồi … còn nữa Đoàn Gia tên đó dụng tâm với em , tôi sẽ trả lại bằng hết … Hạo Dương người em yêu , hắn không tin em … thậm chí hắn còn tạo thêm bằng chứng đẩy em vào lao ngục … anh mong đều này em sẽ không biết … rồi sẽ không sao . Anh vẫn ỡ đây , xin lỗi vì đã đến muộn .. Y Mễ ''
Y Mễ vẫn không chút động tĩnh nào nằm yên đó …
Nam Ân rời đi
Bên ngoài yêu cầu chuyển Y Mễ đến phòng bệnh tư của bà Jen ai cũng không được lại gần cô ngoài y tá bà Jen …
Nam Ân chỉnh lại bộ Y Phục ngay ngắn mặt thay đỗi không còn dịu dàng mà câm phẩn đi đến Chi Cục
Đoàn Gia được chăm sóc rất tốt , cơm ăn nước uổng chỉ là cơm của chó , nước cũng thế … hắn không ăn thì bị ép ăn …
Mặc kêu rào …
Ông trưởng cục thì thảm rồi roi vụt hàng giờ vụt đến máu thịt lẫn lộn
Nhưng Nam Ân không để ông ta chết , muốn chờ cô tỉnh để xem ông ta sống không bằng chết …
Phía Đoàn Gia chờ sau khi vụ án được sáng tỏ anh ta cũng sẽ phải trả giá …
Chu Tạ không dám làm mình làm mẩy nữa rồi … chỉ mới hai tiếng trước sở thị trường đã xuống tận tập đoàn của ông ta điều tra giấy tờ giả mạo trốn thuế … Ông ta vẫn đang còn bù đầu để tìm cách