'' Không lẻ anh Dương cũng sợ tên đó sao cha ''
Chu Yên vẫn tức trong lòng không có ý định bỏ qua
'' Không tin thì tự đi mà hỏi … còn nữa Hạo Dương sao cha không nghe nói gì về hôn lễ của bọn con vậy '' Chu Tạ hỏi
Chu Yên thỡ dài :' Gần đây ảnh hơi bận , để còn sẽ hối … Cha nếu không được tên đó thì còn Y Mễ . Cha phải dằn mặt chị ta cho con..''
'' Là đứa nào nữa ? '' Chu Tạ tắc lưỡi
'' Người đứng cùng tên Nam Ân gì gì đó ''
'' Trời ơi , nói mãi không hiểu . Nếu là cô gái đi cùng cậu ta . Cậu ta đã lên tiếng như thế thì con nên thôi đi . Không nói tới lui nữa . Con đừng để Chu Gia bị ảnh hưởng ''
Chu Tạ thở dài rời nhà đi làm
Y Mễ sáng sớm cô đã dậy , cô dọn sơ căn hộ gọn gàng lại nhìn sang bang công nhà kế bên nghĩ trong bụng không biết Nam Ân đã dậy chưa ? Ai đời đi ăn sáng mà giờ này còn chưa dậy
Y Mễ đi vào bên trong bấm điện thoại bàn trên tủ liên lạc cho Nam Ân một hồi chuông lâu bên kia không thấy hồi âm … Y Mễ có chút sầu
Ting tong
Tiếng chuông cửa vang lên Y Mễ từ tầng 1 chạy xuống …
Aaa Y Mễ trượt chân ngã xuống khi chỉ còn cách 3 bậc thang nữa …
Cạch
''Y Mễ , làm sao vậy ? Té sao '' Nam Ân nét mặt lo lắng chạy lại dìu lấy cô đến chiếc ghế sofa
'' Không sao , khi nãy vội trượt chân ''
Nam Ân ngồi xuống xem đôi chân của cô
'' Thôi , em không sao đứng lên đi ai thấy thì kì lắm '' Y Mễ kéo kéo Nam Ân
'' Đừng động , để anh xem có sao không đã , mốt cẩn thận hơn ''
'' Còn không phải tại anh bấm chuông liên hồi sao ?'' Y Mễ có ý trách ngược
.'' Được lỗi anh , đây hối lỗi cho em'' - Nam Ân đưa mấy hộp điểm tâm sáng của chỗ Y Mễ thích đặt lên bàn nói :'' Đêm qua thấy em mệt nên sáng nay tôi đã dậy sớm chạy đến đó mua , dùng đi cho nóng ''
'' Sao kì vậy . Không gọi em đi cùng . Em khoẻ mà chỉ cần ngủ đủ giấc là ổn ngay … để em '' Y Mễ với tới bày 3 món điểm tâm sáng ra ngoài
'' Anh đừng tốt với em như vậy ?'' Y Mễ lí nhí
'' Tại sao không nên '' Nam Ân chăm chú nhìn cô
'' Em sẽ lại ỷ y vào thì khỗ ''
'' Em được quyền hạn đó , còn là thời hạn vĩnh viễn'' Nam Ân vuốt nhẹ gò má của cô
'' Em không hợp với anh ''
'' Sao là hợp sao là không . Anh sẽ nguyện ý chờ , chờ em mở lòng đón nhận anh . Anh không ép buộc , anh muốn em là nguyện ý '' Nam Ân chậm chậm nói
'' Thôi bỏ qua chuyện đó đi , đêm qua vừa đắc tội với Chu Yên kiểu gì cũng sẽ gặp rắc rối '' Y Mễ thở một hơi dài
Nam Ân phì cười lấy khăn giấy chùi miệng cho cô giọng nói sủng nịnh :'' Rắc rối nào làm khó được em . Em nên nhớ phía trước em có Nam Ân . Phía sau em có Chi Cục Thống Đốc … anh có thể là Nam Ân một nam nhân bình thường yêu em . Cũng sẽ là Thống Đốc của Nước nhà bảo vệ em … hiểu chưa''
'' Cảm ơn anh , thật may mắn đã gặp anh ''
'' Không cần em cảm ơn , chỉ cần em luôn vui vẻ là được '' - Nam Ân nhìn cô cười nói tiếp :'' Có lẻ điều anh nói ai cũng sẽ nói được . Em có thể cho là anh đang một phút hứng thú nên nói thế … nhưng anh sẽ dùng hành động , cách thức riêng của mình để bảo vệ và yêu em ''
Y Mễ đưa tay lên miệng cười cô nhìn Nam Ân , nhìn anh thật sự nghiêm chỉnh nói khiên cô không nhịn được cười
'' Được được … Tối nay anh có đến nữa không ?''
Nam Ân buông đũa :'' Anh bận mất rồi , tối nay anh có cuộc hội nghị với các lãnh đạo , anh sẽ chờ em ở nhà ''
Anh sẽ chờ em ở nhà nghe sao êm tai quá Y Mễ nghĩ thầm ….
'' Không sao , anh ăn đi ''
...****************...
...Mọi người ơi sắp bão tố đến với Chị Nhà rồi … ...
...Cùng đón xem nhé ❤️...