Y Mễ cười lạnh tay vuốt lại mái tóc của cô nhẹ nhàng nhìn sang Hạo Dương cô nói :'' Anh thấy mắc cười không ? Tại sao anh phải ép là tôi ? ? Nếu vậy tôi xin trả lại tất cả những thứ anh đã cho tôi … kể cả hộp đêm này nếu anh muốn đỗi lấy tự do của tôi . Tôi cũng muốn có một gia đình , một người chồng , người đàn ông của riêng tôi … người cha à không tôi thì biết đâu cơ hội làm mẹ cũng không có ''
Ánh mặt Thanh A xẹt ngang qua Y Mễ , chua xót nhìn cô , anh ta cúi đầu không dám nhìn nữa …
Y Mễ chỉ vào nơi ngực trái của mình :' Anh là tình yêu của tôi , nhưng sau này anh sẽ là chồng , là người đàn ông của Chu Yên . Là cha của bọn trẻ . Cho dù tình yêu tôi dành cho anh có nhiều có lớn bao nhiêu nhưng nó cũng chính là liều thuốc độc đang giết dần giết mòn trái tim tôi . Nên tôi xin giữ lại chút cho bản thân anh hãy xem như chúng ta là bạn cũng được , tôi con đàn bà hư cũng được . Đừng giày vò tôi nữa ''
'' Em cho rằng ở bên tôi , là giày vò em ?''
'' Phải , anh chính là đang ích kỷ , anh không muốn tôi yêu ai chỉ yêu mỗi anh , chỉ mỗi anh được quyền yêu người khác còn tôi thì không …''
Y Mễ đứng lên đi lại gần Hạo Dương :'' Tôi mong chuyện này sẽ không diễn ra nữa … Nhị Gia hay cho tôi thấy lời nói 2 năm trước của ngài có giá trị uy tín ''
Y Mễ quay đầu đi ra ngoài 2 năm trước là ngày hắn nói sẽ cho cô tự do không phải trả ơn gì nữa . Hắn bây giờ chỉ cần Chu Yên . Nhưng do cô chính cô đã u mê chấp ngộ vẫn tự mình hiến dâng phục vụ hắn cô có thể trách ai được … vừa rồi chuyến đi Anh , cũng lần thân thể lạnh lẽo của cô nằm trên bàn tiểu phẩu , cô lần thứ 4 nạo thai …
Cô đau lòng không thôi … lời cảnh tỉnh của bác sĩ cô sẽ không thể à là phần trăm mang thai sẽ có nhưng giữ được hay không nó còn là một vấn đề … nghe đau không ? Đau chứ … nhưng cô biết làm sao được . Mỗi lần hắn đi giao tiếp về lại cùng cô lăn giường cả đêm … hết cái này đến cái kia . Ngay cả bao cao su hắn cũng không mang … mà số lần cô quên uống thuốc lại đã là 3 4 lần …
Nhận lại chỉ là câu '' Bỏ Đi '' . Thân Thể lạnh lẽo của cô yếu ớt không một ai bên cạnh đến khi hắn liên lạc thì chỉ bảo cô đi tìm Nam Ân ? Một câu hỏi thăm cơ bản cũng không có … vậy vì lý do gì cô lại mãi chạy theo yêu hắn ?
Hết một hôm sự kiện
Y Mễ được Từ Ni lái xe đưa về căn hộ … cô mệt mõi tạm biết đi vào nhà … chợt lướt qua có bóng dáng ai đó rất quen thuộc …
'' Chào chị ''
Y Mễ nhíu mày nhìn kỹ hơn cô nhận ra là Chu Yên
'' Cô tìm tôi ? ''
Chu Yên gật đầu :'' Mình vào nhà nói được chứ ''
'' Tại sao tôi phải cho Chu Tiểu Thư đây vào nhà ? Mà cũng có chuyện gì để nói sao ?''
'' Chị '' Chu Yên trừng mắt
'' Đừng đừng , không nên như thế hình tượng thỏ con nhúc nhác của cô đâu rồi ? Vào thẵng vấn đề '' Y Mễ nghiêm tục lạnh giọng
'' Tôi muốn vé đến tham dư sự kiện '' Chu Yên cũng không vừa mà lên giọng
'' Muốn ? Vé hiện tại đã hết . Mà cô không phải khách của chúng tôi sao phải mời ?''
Chu Yên có chút hoảng với thái độ nói chuyện ngông cuồng của Y Mễ
'' Y Mễ '' Nam Ân từ nhà bên cạnh anh leo quả miêng hàng gào gỗ chắn ở giữa
Y Mễ phì cười :'' Nè anh xăm nhập gia cư bất hợp pháp , tôi muôn kiện ''
'' Anh đi qua rất rõ ràng , em có thấy sao em không cản , ăn vạ , cô ấy là ?''
Nam Ân vờ hỏi làm sao anh ta không biết Chu Yên cơ chứ cô gái bảo bối của Hạo Dương
'' Không quen '' Y Mễ thản nhiên trả lời
'' Này cái chị kia , nãy giờ tôi đoàng hoàng nói chuyện với chị sao chị ngông cuồng thế , thân phận thấp hèn bày đặt làm ra vẻ '' Chu Yên phồng môi tức giận
Nam Ân nhíu mày :'' Này cô gái , cô nữa đêm đến đây quấy rày người khác lại con lên giọng , Hạo Dương đủ lớn để che chỡ cô rồi ''
'' Anh biết Dương sao ? Cũng tốt … Dương rất yêu tôi , còn có cả Chu Gia … Y Mễ cô nghĩ chỗ của cô là nhất chắc ''