Yêu ấy mà, trăm ngàn sắc thái, hôn nhân cũng muôn hình vạn trạng, làm gì có chuyện cơm canh lành ngọt mãi, nhưng nếu người ấy vì mình mà cố gắng, người ấy xứng đáng để mình bỏ cả thanh xuân để yêu thì giận hờn vu vơ đôi chút có là
gì.
Xứng hay không xứng, đúng hay không đúng, chỉ chúng ta là người hiểu rõ, đừng bỏ lỡ tuổi trẻ và những hoài bão vì những người không đáng, cũng đừng đánh mất một người coi ta là cả thế giới chỉ vì những vụn vặt có thể bỏ qua.
Hôn nhân không phải là nấm mồ của hạnh phúc, chỉ có chúng ta không biết trận
trọng chính mình mới tự đắp đất để chôn thân
END.