Sắc mặt Đào Linh hơi thay đổi, vốn tưởng rằng hai nhân vật lớn nhất của Hắc Ám Điện Tông xuất hiện thì sẽ xử lý công bằng, không ngờ cũng máu lạnh vô tình như thế.
“Giỏi cho một câu răn đe cảnh cáo, ta thấy là cố ý bênh vực người mình!” Lâm Lăng cười lạnh một tiếng, thân thể đột nhiên run rẩy kịch liệt, khuôn mặt dữ tợn mà mang đầy phẫn nộ.
Sau đó ánh mắt hắn đanh lại: “Kinh Kha, giết!”
Tiếng nói vừa dứt, Kinh Kha vốn đang bị dòng chữ ánh sáng màu đen kia trói buộc đột nhiên biến mất.
Là Thuấn Gian Di Động!
Khi xuất hiện lần nữa, bóng dáng của Kinh Kha đã hiện ra gần chỗ Linh Anh của Ngô Phong.
Xẹt ——!
Một ánh đen xẹt qua, Linh Anh lập tức bị chém thành hai mảnh, trực tiếp nát thành vô số điểm sáng năng lượng.
Tốc độ của Kinh Kha cực nhanh, thoáng hiện một cái đã trực tiếp cắt ra dòng chữ ánh sáng màu đen trói buộc trên người Lâm Lăng.
Nhìn thấy điều này, toàn bộ quảng trường đều lặng ngắt như tờ. Bọn họ ngơ ngẩn nhìn Lâm Lăng thoát thân, vẻ mặt vô cùng chấn động.
Hiển nhiên họ cũng không ngờ, dù tông chủ và đại trưởng lão xuất hiện mà Lâm Lăng vẫn có thể điều động sủng vật, chém giết Linh Anh của Ngô Phong.
“Thằng nhãi, ngươi cũng rất tàn nhẫn độc ác.” Ngụy Bách lạnh lùng cười, ánh mắt sắc bén phóng về hướng Lâm Lăng, như có thể xuyên thủng cả linh hồn.
“Y như nhau thôi.” Ánh mắt Lâm Lăng thật lạnh lùng, không kiêu ngạo không nịnh nhọt mà đối diện với ông ta, cũng không sợ hãi chút nào.
Mọi chuyện đã phát triển đến bước này, hắn sớm đã bất chấp mọi giá.
Trong lòng hắn khẽ nhúc nhích, Lang Vương, Hổ Bá và Nghĩ Hoàng đang bị trói đều được thu vào không gian hệ thống.
Dưới sức mạnh khủng bố của hệ thống, những dòng chữ ánh sáng màu đen kia căn bản không thể vây khốn chúng.
Trong mắt Ngụy Bách hiện lên một tia kinh ngạc, hiển nhiên cũng không thể nhìn ra rốt cục Lâm Lăng vận dụng thủ pháp gì để thu hồi những con thú quái dị kia.
“Sát niệm của ngươi quá nặng, nếu còn giữ lại thì ngày sau sẽ là tai họa.” Ngụy Bách nói rất bình thản, nhìn Lâm Lăng cứ như đối đãi với một con kiến, có thể tùy ý thẩm phán.
Sau đó, ông ta vung bàn tay lên, không gian quanh người Lâm Lăng không có dự báo gì mà đột nhiên vặn vẹo.
Ong ——!
Ngay sau đó, một luồng sức mạnh khủng bố không thể kháng cự nhanh chóng thẩm thấu từ không gian, khiến thân thể hắn lại không thể nhúc nhích chút nào.
Trong lòng Lâm Lăng trầm xuống, linh lực trong cơ thể vận chuyển tới cực hạn, lại như bị giam cầm trong một lồng giam vô hình, căn bản khó tránh thoát được.
“Tông chủ đại nhân ra tay.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!