Lâm Lăng cầm cây Trường Thương Tử Trúc đứng ở bên cạnh đài chiến đấu với vẻ thờ ơ. Sóng gió thổi tới thổi tới mái tóc dài ngang vai, từng sợi tóc bay lên như đang nhảy múa. Khí chất điềm đạm trên người hắn hiện tại có một sức cuốn hút đến không ngờ. Ở bên ngoài, đa số nữ tử đều cảm thấy tim đập thình thịch khi nhìn góc nghiêng của Lâm Lăng qua bức màn sáng.
Triệu Ngọc Nhi ngây người nhìn bóng dáng của Lâm Lăng. Không biết từ khi nào, người đàn ông bị nàng ta bỏ rơi đã có trở nên hấp dẫn đến thế.
Đáng tiếc…
Nàng thở dài trong lòng, trong mắt lộ ra một tia oán hận.
Trên đài chiến đấu, Lâm Lăng duỗi tay ra thu toàn bộ 162 Linh phù ấn vào trong lòng bàn tay.
“Đống Linh phù ấn này chắc hẳn là có tác dụng khác ngoài việc giúp thăng hạng.”
Nhìn đống Linh phù ấn trong tay, Lâm Lăng nghi ngờ. Bởi vì khi thấy số lượng Linh phù ấn càng tăng, Lâm Lăng phát hiện ra chúng nó xếp hàng theo một quy luật, dường như nó dần dần hình thành nên một tấm Linh phù ấn lớn. Nếu như thu thập đủ tất cả thì nó sẽ được hình thành hoàn chỉnh.
“Chẳng lẽ Linh bùa ấn này dùng để thưởng cho quán quân sao?”
Lâm Lăng khá tò mò về vấn đề này.
Trong khi đang suy đoán, chỗ đài chiến đấu mà hắn đang đứng đột nhiên rung lên, sau đó nó từ từ nâng lên. Đài chiến đấu nâng lên có nghĩa là hắn đã được thăng hạng, trở thành một trong số mười người đứng đầu. Trận chiến tiếp theo chỉ có năm người đứng đầu mới được vào vòng tiếp theo!
Trong lòng Lâm Lăng vẫn bình tĩnh đối với vấn đề này. Thứ hạng càng cao thì đối thủ càng mạnh. Những thí sinh có thể lọt vào top 10 chắc chắn đều là những cường giả thiên tài thực sự. Giống như Lữ Thành Thiên ở tầng thứ 4 đã khiến cho hắn cảm thấy khó giải quyết. Lúc ấy, nếu như không nhờ có Linh thể Ma Long bên trong thân thể hắn khắc chế chế phân thân kiếm linh của đối phương mà vẫn muốn đánh bại hắn ta thì chỉ sợ hắn sẽ phải trả một cái giá không nhỏ.
Tuy nhiên hiện tại các đài chiến đấu khác vẫn chưa kết thúc nên hắn chỉ có thể đứng chờ.
“Cũng không biết đám lão nhị sao rồi?”