“Trong đường võ tu, tu luyện vô năm tháng, cho dù những thiên kiêu của các chủng tộc trước kia tiến vào Thông Thiên Tháp để tu hành rồi không xuất hiện nữa, nhưng cũng hoàn toàn kỳ quặc.” Hiển nhiên Ma Hoàng vẫn không tin, lập tức phản bác: “Cho nên loại chứng cứ này cũng chỉ là ngươi suy đoán mà thôi.”
Lâm Lăng cười lạnh và nói: “Được thôi, chúng ta cứ nói chuyện xảy ra trong khoảng thời gian gần đây đi.”
Hình như Ma Hoàng rất hiếu kỳ về Thông Thiên Tháp thần bí, cũng không nhân cơ hội này tiếp tục phát động thế công nhằm vào Lâm Lăng, mà chỉ đứng yên lắng nghe.
“Ba năm trước, khi Chủng Tộc Thiên Tư Bảng kết thúc, trên đường ta trở về Cửu Huyền Tông, đã bị tộc Thiên Ma các ngươi tập kích.” Lâm Lăng thản nhiên nói: “Lấy đội hình lúc ấy của các ngươi, tất nhiên không thể thật sự vây khốn ta, mà khi chạy thoát, ta lại gặp được một ngụy thần Hồ tộc, cũng chính là sứ giả Thông Thiên Tháp.”
“Hắn không phải đến giúp ta, mà muốn bắt sống ta tiến đến Thông Thiên Tháp, thi triển Thần Hàng chi thuật gì đấy để dẫn độ thần hồn Thần giới buông xuống, từ đó đoạt xá thân thể ta.”
“Lúc ấy, hai gã cao thủ Thiên Ma mười cánh của các ngươi còn sinh ra tranh cãi với hắn, sau đó trực tiếp đánh nhau.”
“Chắc ngươi đã biết tin tức này.”
Thì ra là như thế...
Nghe thế, vẻ mặt nghi hoặc của Ma Hoàng lập tức có thêm vài phần nặng nề.
Lúc ấy ông ta nhận được tin của thủ hạ truyền đến, biết được họ đã đánh nhau với sứ giả của Thông Thiên Tháp, bị Lâm Lăng nhân cơ hội chạy thoát, còn vì thế mà trách cứ đám thủ hạ làm việc bất lực.
Không ngờ tên sứ giả Thông Thiên Tháp kia không phải đến dẫn tiểu tử này đi, mà là có âm mưu khác!
Khó trách trong ba năm nay, Lâm Lăng không chọn tiến vào Thông Thiên Tháp để ẩn núp, ngược lại biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi đâu.
Thì ra nguyên do là như vậy!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!