“Không sai, còn có người Viêm Ma khí kia nữa, hình như quan hệ cũng không tệ.”
Nhìn thấy một màn này, đông đảo đệ tử của Cửu Huyền Tông tinh thần đều hơi rung lên, bắt đầu hưng phấn thảo luận.
Bọn họ chờ thời khắc này thực sự quá lâu rồi.
Hơn nữa các đệ tử tông môn ở đây cũng không mong mỏi gì nhiều.
Yêu cầu của bọn họ rất đơn giản.
Chỉ cần Lâm Lăng và Trần Tấn đánh bại được bất kì một đối thủ nào trên bảng xếp hạng kia rồi bước chân vào được trong vòng 100 cái tên kia là được.
Dù sao từ cuộc chiến đấu vừa rồi bọn họ vô cùng hiệu, những chủng tộc Thiên Kiêu có thể lên bảng kia đều là những nhân vật hung ác có sức mạnh siêu quần.
Vì dù gì ngay cả vị trí cuối cùng nhất thì những đệ tử điện tông có mặt ở đây cũng không ai có thể làm được.
“Vì trước đó các ngươi có sử dụng vũ khí để bay, đã vi phạm quy định cạnh tranh, ta đã nói rõ rồi.”
Giữa không trung, trên thần tộc Bỉ Mông kia từ trên cao nhìn xuống đám Lâm Lăng bên dưới.
“Nên ba người các ngươi phải không ngừng đánh tới cùng, nếu giữa chừng nghỉ ngơi.”
“Như vậy thì thứ tự của các ngươi trên bảng xếp hạng cũng coi như ngưng hẳn.”
“Nếu đã hiểu cả rồi thì bắt đầu đi.”
m thanh hùng hồn vang lên giống như điều khiển hết thảy thần minh, tùy ý đùa bỡn cái trò chơi chiến đấu này.
Vẻ mặt của Lâm Lăng bọn họ lạnh lùng, im lặng đi đến chân núi.
“Cái gì?”
“Thánh tử điện hạ bọn họ làm trái quy tắc sao?”
“Thì ra hết thảy không phải chiến thuật mà lại bị phạt!”
“Dùng vũ khí bay lượn là trái với quy tắc sao? Đây là thứ quy củ khỉ gió gì chứ?”
“Thánh tử điện hạ từ trước đến nay luôn cẩn thận tỉ mỉ, không thể nào phạm loại sai lầm nhỏ này, chắc là bị cố ý gây khó dễ.”
“Không sai, nhất định là vậy!”
Nghe thấy thế các đệ tử Cửu Huyền Tông trong quảng trường nhất thời nổ tung.
Nguyên nhân mọi chuyện đến bây giờ bọn họ cuối cùng cũng hiểu.
Thảo nào từ đầu đến cuối Lâm Lăng và Trần Tấn lại không có tranh đoạt danh sách tham dự.