Chương 748
Phó Linh Ngọc bưng chén trà trên bàn khẽ nhấp một miếng, chậm rãi nói: “Ông đoán đúng đúng rồi, mẹ của tôi đúng thật là có ý định này, nếu như ông không tin lời của tôi thì có thể gọi điện thoại cho mẹ của tôi, để bà ấy tự mình nói chuyện với ông.”
“Không không không.” Chuyên viên Hà vội vàng khoát tay: “Công chúa điện hạ nói đùa, làm sao tôi dám không tin lời nói của cô được cơ chứ, nếu như đây đã là ý của phu nhân, vậy thì tất nhiên là tôi sẽ hết sức làm theo bà ấy.”
Chỉ cần có Phó thị cho ông ta chỗ dựa, đừng nói hãm hại một hai người dân thường không có địa vị, dù cho là có xốc cả giới chính trị của Hải thành này lên thì ông ta cũng không sợ hãi chút nào.
Phó Linh Ngọc nhếch môi cười một tiếng: “Vậy thì tôi sẽ yên lặng chờ tin tức tốt của ông, chuyên viên Hà, ông tuyệt đối đừng để cho mẹ của tôi thất vọng nha, chỉ cần ông làm xong chuyện này, gỡ hết những ưu sầu mấy ngày nay của mẹ tôi vậy thì trong giới chính trị sau này, chắc chắn ông sẽ một đường thăng chức thật thuận lợi.”
“Vâng vâng vâng, tôi nhất định sẽ làm tốt chuyện này, đảm bảo không để cho hai người thất vọng.”
Biệt thự nhà họ Triệu.
Bên trong phòng điều trị.
Triệu An đã đợi hai ngày ở cửa ra vào vậy mà vẫn không thể làm cho Lê Vãn Trinh đồng ý để cho anh ta đi vào theo cô.
Cô ấy thật sự quyết tâm muốn ly hôn với anh, một chút chỗ trống để vãn hồi cũng không có.
Bên trên hành lang.
Lê Vân Thảo nhíu mày nhìn về phía Triệu An đang tựa vào trên vách tường, thở dài: “Ôi cái tên nhóc cậu sao lại cứ cố chấp như vậy hả? Cậu đứng ở chỗ này hai ngày, nếu như làm cho bản thân mệt mỏi mà ngã quỵ thì phải làm sao bây giờ?”
Triệu An ngẩng đầu liếc cô ấy một chút, giật giật khóe miệng đã cứng ngắc, lộ ra một nụ cười gượng ép: “Không có việc gì, những năm này cô ấy đã phải chịu quá nhiều đau khổ, tôi chỉ chịu có một tí mệt nhọc như thế này thì có đáng là bao.”
“Đúng rồi, vừa rồi nhà họ Triệu có gọi điện thoại tới, nói rằng mẹ của tôi đã nghĩ thông suốt, bà ấy không có ý định tự sát nữa, chị, chị mau đem tin tức này vào nói cho Trinh Trinh đi, để cô ấy không đặt chuyện này làm gánh nặng quá lớn ở trong lòng.”
Lê Vân Thảo lại thở dài, dạo bước đi tới cửa, đưa tay đẩy cửa phòng bệnh ra rồi đi vào.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!