Chương 421
“Anh dẫn em đi.”
Sau khi rơi khỏi chỗ chữa bệnh lái xe đi trong đêm.
Trong phòng tầng cao nhất.
Dương Tâm đẩy cửa vào, bỗng một mùi rượu nồng nặc xông vào mũi.
Nhìn thấy đầy là chai rượu không, Dương Tâm đầu óc bắt đầu nhanh chóng chuyền lại.
Lục Gia Bách nói Lạc Hà nói với Nam Kiên cái gì rồi, mà lúc này khiến cho Nam Kiên mắt khống chế vậy.
Chuyện Lạc Hà cụt tay Nam Kiên biết, còn không có cách nào khiến anh ta đả kích như vậy, vậy thì chỉ còn lại là…
Trong lòng cũng có dự tính, cô cũng không do dự nữa, nhanh chân bước đến ghế sô pha đưa tay ra nhắc cổ áo của Nam Kiên lên, cười lạnh lùng nói: “Uống say thì có ích gì, chuyện anh làm ra, cho dù có chết nghìn lần cũng khó mà chuộc lỗi được.”
Nam Kiên mở to mắt nhìn cô.
Tuy rằng uống rất nhiều rượu nhưng trên mặt của anh ta vẫn không có men say, xé giọng hỏi: “Năm đó rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Dương Tâm sững sờ.
Chớp mắt nhìn thẳng vào anh ta.
Sau một lúc, đồng tử của Nam Kiên dần dần tan ra.
Cô đang dùng thuật thôi miên khống chế anh ta.
“Bốn năm trước trận tai nạn xe kia đúng có phải là anh chỉ điểm?”
Nam Kiên lắc đầu.
“Anh có phải là phái người đi đuổi giết mẹ con Lạc Hà không?”
Nam Kiên lắc đầu lần nữa.
Dương Tâm khẽ thở dài một tiếng.
Cô tin câu trả lời của anh ta.
Bởi vì trên đời này không có ai có thể vượt qua được thuật thôi miên của cô.
Xem ra đằng sau trận tai nạn xe còn ẩn giấu rất nhiều sự thật mà không muốn cho người khác biết.
Tai nạn xe này, không giống đơn giản như bề ngoài nhìn vào.
Một cái búng tay, Nam Kiên chậm rãi khôi phục thần trí.
Anh nhíu mày nhìn cô lạnh lùng hỏi: “Cô vừa này làm gì với tôi vậy?”
Dương Tâm nhún vai một cái: “Làm sao, anh em của anh ở đây, tôi còn có thể giết anh được sao?”
Nam Kiên hừ lạnh một tiếng: “Cô nếu như thực sự muốn giết tôi, tên đằng sau lưng cô phòng chừng cũng không cần nghĩ liền cho cô một đao.”
Ôi…
Dương Tâm quay người nhìn về phía Lục Gia Bách, dùng ánh mắt hỏi anh sẽ làm như thế hay không, con chó nào lại muốn ăn đòn chứ.
Hehe, thì ra anh em đều là dùng để đâm nhau hả.
“Hai người chắc có rất nhiều lời muốn nói, anh đi ra ngoài trước đây.”
Dương Tâm đưa tay ra kéo anh ở lại lắc đầu nói: “Anh không cần tránh đi đâu, đây cũng không có gì bí mật cả.”
Dứt lời, cô lại nghiêng đầu nhìn Nam Kiên ở trên salon: “Anh ngồi xuống đi, chúng ta từ từ nói chuyện.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!