Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đóa Hồng Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 342

Trong phòng ngủ.

Trần Uyên đang ngơ ngác ngồi vào bàn trang điểm thì chợt thấy trong gương có thêm một bóng người, cô sợ hãi nhảy dựng lên khỏi ghế.

Vừa định kêu lên, một lòng bàn tay từ sau gáy cô ấy xuất hiện và bịt chặt miệng cô.

“Uyên Uyên, là tao.”

Trần Uyên không nói nên lời.

Cô nhìn là biết, vừa rồi ở trong gương tháy rất rõ ràng, chẳng qua theo bản năng của con người nên cô hét lên vậy thôi.

Chờ Dương Tâm bỏ tay ra, cô vội vàng ôm ấy cô ấy: “Dương Tâm…”

Dương Tâm cũng ôm chặt cô, mở miệng nói: “Uyên Uyên, tao xin lỗi, tao đến muộn rồi.”

Nói xong, cô đầy Trần Uyên ra, cô nhìn từ trên xuống dưới, nhìn thấy trên cổ Trần Uyên đầy vết hôn tím bằm, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

“Mày với Lâm Thanh đã quan hệ rồi sao?”

Trần Uyên giật mình.

Cô nhìn xuống dưới.

Cô đang mặc bộ đồ ngủ, và với chuyện vừa rồi, một vùng da rộng lớn bị lộ ra.

Dầu vết mà Lâm Thanh để lại in trên làn da trắng nõn của cô, trông đặc biệt chói mắt.

Bị bạn thân nhìn thầy cảnh tượng không thể chấp nhận như vậy, cô có chút xấu hồ, trong tiềm thức kéo đồ ngủ lại, đờ đẫn nói: “Đừng nhìn, ghê lắm.”

“Bốp!” một tiếng.

Dương Tâm hung hăng tát vào sau đầu cô, tức giận nói: “Trần Uyên, tình chị em của chúng ta nhiều năm là cái quái gì vậy? Năm đó tao bị người ta lừa, còn có thai, là ai đã giữ tao lại, để tao ở chung trong nhà bảy tháng? Năm đó sao mày không chê tao ghê?”

Giọng nói của Dương Tâm nghẹn ngào.

Trần Uyên bắt lực cười khổ: “Thực sự xin lỗi, là do tao quá lo lắng, mày đừng để trong lòng.”

Dương Tâm đưa cô vào phòng thay quần áo, vừa đi vừa nói: “Đi thay quần áo đi, sau đó cùng tao đi dạo, chúng ta không quan tâm đến tên chó đó nữa, chúng ta sẽ đi, chúng ta sẽ không bao giờ đụng tới bọn họ nữa.

Trần Uyên ngơ ngác nhìn cô, cau mày hỏi: “Mày định rời khỏi Hải Thành sao? Định mang theo tao đi hả?”

“Đúng vậy.” Dương Tâm nói thẳng: “Tên chó Lục Gia Bách kia suốt ngày dụ dỗ tao, tao sợ tao không cưỡng lại được, nhân lúc bây giờ chưa lắn sâu vào vũng bùn này, tao phải chạy nhanh đi thôi.”

Trần Uyên im lặng một lát rồi nói: “Nếu hai người hiểu nhau như vậy, vì sao không thử một lần đi? Cuộc sống này vô cùng khắc nghiệt, tìm được một người như vậy, mày can tâm bỏ sao?”

Dương Tâm đột ngột dừng lại, quay đầu nhìn cô cười buồn: “Theo ý muốn của bồ là Lục Gia Tân, kết cục của chuyện này đã được quyết định, bất luận chúng ta làm gì cũng không thay đổi được kết quả, coi như cho bọn nhỏ một cuộc sống thoải mái đi, chúng ta không thể bởi vì bản thân mà hủy hoại tương lai của mắy đứa nhỏ.”

Trần Uyên mím môi, cười khổ nói: “Cứ vậy đi, tao tôn trọng quyết định của mày, nhưng mà tao không thể đi, ít nhất là trước khi Lâm Thanh đồng ý buông tha cho bố tao.”

Dương Tâm buồn bã, nhíu mày nhìn cô, cắn răng hỏi: “Tắt cả đều ở đây, tràn ngập tin tức về việc mày.

được bao nuôi, xuống cấp trở thành tình nhân. Còn chưa biết ai tiết lộ, bây giờ vẫn còn thời gian đề thay đổi mọi thứ. Một khi bại lộ ra là Lâm Thanh, mày có biết mày sẽ gặp chuyện gì không?

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!