Người phụ nữ này, tại sao luõn luôn thích trêu chọc chính mình?
"Chị Lâm, tôi đến căng tin làm chút đồ ăn cho chị, chị nằm yên đừng nhúc nhích a!" Diệp Thu chật vật chạy trốn khỏi phòng bệnh.
Mấy ngày nay Tiền Tĩnh Lan vắn đau đáu hôn sự của Diệp Thu, vừa vận hôm nay không đi làm, sau khi làm việc nhà xong, cô liền đi tới bệnh viện, muốn tìm Trương Lệ Lệ thương lượng đế cha mẹ hai bên gặp mặt, định ngày kết hôn.
Cô vừa đến cổng bệnh viện, liền nhìn thấy Trương Lệ Lệ đỡ một nam bác sĩ trẻ tuổi đi ra.
Nam bác sĩ kia một tay ôm eo Trương Lệ Lệ, bộ dáng hai người rất thân mật.
Tiền Tĩnh Lan là một nữ nhân rất truyền thống, thấy một màn này, trong lòng có chút không vui.
Đúng lúc này, Trương Lệ Lệ cũng nhìn thấy Tiền Tĩnh Lan, cau mày hỏi: "Dì, sao lại tới đây?"
"Ly Ly, Dì đến tìm con." Tiền Tĩnh Lan đi thắng vào vấn đề, nói.
"Tìm tôi? Tìm tôi làm gìvậy?"
"Di muốn thương lượng với con, tìm một ngày đẹp để gặp cha mẹ con, định ngày kết hôn của con và Diệp Thu."
Trương Lệ Lệ nhíu mày, hỏi: "Dì, Diệp Thu cũng không nói với dì sao?"
"Nói chuyện gì?" Tiền Tĩnh Lan nghi hoặc.
"Xem ra Diệp Thu thật sự không nói ." Trương Lệ Lệ nói: "Tôi và Diệp Thu đã chia tay. "
"Hai đứa đã chia tay?" Tiền Tĩnh Lan về mặt kinh ngạc: "Chuyện từ khi nào? Tại sao di chua bao giờ nghe Diệp Thu nhắc tới. "
"Diệp Thu khẳng định cũng không nói chuyện kia cho di, anh ta sao chép hồ sơ bệnh án của bác sĩ Quách bị phát hiện, hiện tại đã được điều đến trạm hộ lý làm hộ lý."
Cái gì?
Sắc mặt Tiền Tĩnh Lan trắng bệch, là một người mẹ, điều bà lo lắng nhất chính là tiền đồ của Diệp Thu.
"Vậy Diệp Thu còn có thế trở về làm bác sĩ không?" Tiền Tĩnh Lan thấp thóm hói.
"Ngay cả công việc cũng mất, còn muốn làm bác sĩ? Hãy mơ đi! "Quách Thiếu Thông ở bên cạnh cười lạnh: "Bà giả, bà sinh ra một đứa con trai tốt, sao chép hồ sơ bệnh án của tôi không nói, còn đánh tôi, thật sự là làm gì có lý này.
“Cậu nói Diệp Thu đánh cậu? Điều đó là không thể. "Tiền Tĩnh Lan căn bản không tin, nói: "Diệp Thu luôn luôn đối xử tốt bụng với người khác, chưa từng đánh người, giữa hai người có phái có hiểu lầm hay không?"
"Hiểu lầm cải rắm." Quách Thiếu Thông chỉ vào mặt trải sưng lên, nói: "Bà già, bà mở to mắt nhìn xem, đầy là con trai bà đánh. "
Trương Lệ Lệ cũng ở một bên nói: "Dì, con có thể làm chứng, đúng là Diệp Thu đánh. Ba Của Thiếu Thông là phó giám đốc bệnh viện, cho nên cả đời này Diệp Thu cũng không thế quay lại làm bác sĩ. "
Tiền Tĩnh Lan trong nháy mắt mặt không còn màu sắc. Diệp Thu là hy vọng lớn nhất của bà.
Tiền Tĩnh Lan khom lưng, trên mặt cổ gắng nặn ra một tia tươi cười, nói với Quách Thiếu Thông: "Bác sĩ Quách, tất cả đều là lỗi của Diệp Thu, chờ sau khi nó về nhà, tôi nhất định sẽ giáo dục nó thật tốt. Cậu đại nhân đại lượng có rất nhiều, có thể nế mặt tôi không, cho Diệp Thu một cơ hội?"
"Nế mặt bà?" Quách Thiếu Thông một ngụm nước bọt phun lên mặt Tiền Tỉnh Lan, mầng: "Bà tinh là cái gi? Mặt mũi có đáng giá không ?"
"Bác sĩ Quách, xin cậu rộng lượng, đều là Diệp Thu không hiểu chuyện, tôi thay nó xin loi cậu ...
Ba!
Không đợi Tiền Tĩnh Lan nói xong, Quách Thiếu Thông một cái tát vào mặt bà, mắng: "Bọn hạ đắng, cũng xứng để cho tôi tha thứ?"
Tiền Tĩnh Lan che mặt, hướng Trương Lệ Lệ ném ánh mắt cầu cứu, nói: “Ly Ly, dù sao con với với Diệp Thu cũng từng có tinh cám, con giúp di cầu xin bác sĩ Quách đị!"
Trương Lệ Lệ lạnh lùng nói: "Tôi đã cất đứt với Diệp Thu, anh ta sống hay chết, đều không có liên quan với tôi. "
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!