Ngay khi anh né khỏi tia sấm sét ấy, sàn bê tông dưới chân lập tức bị xuyên thủng một lỗ cháy đen.
Sắt thép cấu tạo lên bê tông đều bị tan chảy.
“Nhiệt độ kinh thật!”
Diệp Bắc Minh bất ngờ.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Không phải nói ngoa đâu, khi sấm sét bùng nổ thì nhiệt độ sinh ra cao tới tận mấy chục nghìn độ, còn hơn mười nghìn độ nữa đó, thậm chí có khi lên tới mấy triệu độ cũng được nữa là”.
“Máu thịt bị dính chút thôi cũng bị đánh thành tro bụi”.
Sắc mặt Lôi Thần tái nhợt, ông ta không ngờ rằng Diệp Bắc Minh lại tránh được đòn ấy.
Ông ta tiếp tục vung chùy Lôi Thần lên, chuẩn bị tung ra cú đánh thứ hai.
“Còn một lần nữa sao?”
Diệp Bắc Minh nở nụ cười.
Vút!
Anh lại lướt lên, tung ra một quyền!
Đồng tử Lôi Thần hơi co, ông ta biết sức mạnh của Diệp Bắc Minh kinh khủng nhường nào.
Bèn dùng chùy Lôi Thần đánh tới.
Diệp Bắc Minh lật cổ tay, biến nắm đấm của mình thành kiếm Đoạn Long.
Keng!
Kiếm chém vào đá Lôi Minh.
Ấy vậy, đá Lôi Minh bị chém làm đôi như một miếng đậu hũ.
“Cái gì? Kiếm của mày là cái quái gì thế?”
Lôi Thần kinh hãi thật rồi, ông ta hít một hơi thật sâu.
Diệp Bắc Minh cũng rất ngỡ ngàng: “Tháp Càn Khôn Trấn Ngục này, đá Lôi Minh mềm mại như vậy à?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục buồn cười trả lời: “Đá Lôi Minh quả thật không tệ, nhưng chỉ là không tệ mà thôi”.
“Nếu so sánh với kiếm Đoạn Long trong tay cậu thì chẳng khác nào rác rưởi”.
Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Lôi Thần chớp lấy thời cơ, cần nửa cái chùy Lôi Thần trong tay mình đánh về phía Diệp Bắc Minh.
Ông ta chơi trò đánh lén!
Diệp Bắc Minh huấn luyện với con rối hình người suốt ba ngày ba đêm nên khả năng phản xạ rất ngược đời.
Anh tùy tiện né tránh đòn tấn công của Lông Thần rồi thuận chân đá ra một phát!
Rầm!
Lôi Thần bị đá lộn nhào bay ra ngoài, ngã từ mái nhà xuống độ cao hơn trăm mét.
Tiếng rung chấn truyền tới.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!