Mỗi lần bị ‘đánh nổ’, đều trải nghiệm một lần cảm giác chết trận.
Cảm giác này giống như bị người khác chém chết trong thực chiến.
Điểm khác là.
Mình tự giết mình!
Như vậy hết lần này đến lần khác chết trận, Diệp Bắc Minh cảm thấy sảng khoái chưa từng có.
Một tiếng quát lên: “Hình nộm, giết tao đi”
Lần thứ mười sáu!
Khoảnh khắc hình nộm xông đến.
Diệp Bắc Minh đột nhiên giơ tay lên, kiếm Đoạn Long xuất hiện trong lòng bàn tay anh.
Chém ra một kiếm!
“Choang” một tiếng vang lên, hình nộm lại bị kiếm Đoạn Long chém thành hai nửa.
Một lát sau.
Trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục phát ra hào quang chiếu lên người hình nộm.
Lập tức trở lại như cũ!
Diệp Bắc Minh tiếp tục quát nói: “Hình nộm giết tao đi!”
…
Không biết Diệp Bắc Minh đã chiến đấu bao lâu.
Đợi anh có thể chiến đấu với hình nộm một trăm hiệp mà không rơi vào thế yếu.
Mới coi là kết thúc chiến đấu!
Cho dù như vậy, anh vẫn sẽ thất bại, bị hình nộm giết.
Dù sao, kinh nghiệm chiến đấu của anh đang tăng lên, kinh nghiệm chiến đấu của hình nộm cũng tăng theo.
Đó là một cục diện chết!
Không có cách nào phá giải.
Diệp Bắc Minh khen ngợi một tiếng: “Là ai đã làm ra hình nộm này vậy?”
“Suy nghĩ chu đáo quá, mình tăng lên, hình nộm cũng tăng lên!”
“Chẳng khác nào một đồng đội cùng tập luyện tự nhiên!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: “Nó là đồ của chủ nhân Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trước đây để lại”.
Diệp Bắc Minh suy ngẫm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!