Lúc Diệp Bắc Minh về lại Vatican thì trời đã sáng.
Sau khi nhìn thấy Diệp Bắc Minh, Lục sư tỷ thờ phào nhẹ nhõm: “Tiểu sư đệ, em hơi liều lĩnh quá rồi đó!”
“Sư huynh đã gọi điện thoại báo cho chị rồi, nhờ chị coi chừng em!”
“Em thật là!”
Lục sư tỷ nắm lấy lỗ tai Diệp Bắc Minh nói: “Nếu em còn làm liều như vậy nữa thì chị sẽ tét mông em như hồi còn ở núi Côn Luân cho mà coi!”
Diệp Bắc Minh vô cùng bối rối: “Lục sư tỷ, mọi người nhìn thấy hết rồi, chừa cho em chút sĩ diện đi mà”.
Ở bên ngoài làm trời đất rung chuyển, đối mặt với đội quân ba trăm nghìn người cũng dám đánh thằng vào.
Lúc này đây.
Thế nhưng lại giơ hai tay đầu hàng!
Lục sư tỷ mất hứng, buồn bực đáp: "Lục sư tỷ, Lục sư tỷ!"
"Sao em không gọi chị là chị Tiểu Yêu như hồi chị vừa mới cứu em nữa?"
Diệp Bắc Minh dịu dàng cười, cất tiếng: "Chị Tiểu Yêu".
Lục sư tỷ tên là Đạm Đài Yêu Yêu.
Lúc trước, chính cô ấy đã cứu Diệp Bắc Minh, mang về núi Côn Luân, từ đó thay đổi vận mệnh của anh!
Thời gian ở tại địa bàn Côn Luân cũng là khoảng thời gian hai người thân mật nhất.
Đạm Đài Yêu Yêu khẽ hừ: "Như vậy còn tạm được, mau để chị xem xem sư đệ có bị thương không!"
"Lại đây kiểm tra thân thể!"
Cô ấy tóm lấy Diệp Bắc Minh.
"Chị Tiểu Yêu, có người đấy!"
Diệp Bắc Minh giật mình.
Tính cách của Lục sư tỷ Đạm Đài Yêu Yêu rất giống tên của cô ấy!
Một chữ: Yêu!
Những sư tỷ khác thích kiểm tra thân thể Diệp Bắc Minh bởi đều học từ chỗ Lục sư tỷ.
Hồi còn ở núi Côn Luân, mấy vị sư tỷ kia không thiếu hành hạ anh.
Đạm Đài Yêu Yêu cười khúc khích: "Sợ cái gì?"
"Ngày xưa, mỗi lần em bị thương, đều là chị tắm, thay thuốc cho em".
"Đối với chị, em còn có bí mật gì sao?"
"Sư đệ ngoan nào".
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!