Cảnh giới chưa cao, chỉ cỡ Thánh Cảnh!
Phượng hoàng lửa chở Liễu Như Yên cũng đáp xuống, hóa thành một thiếu nữ chừng mười bốn, mười lăm tuổi.
"Xin chào chú Diệp, dì Chu!"
"Tiểu Phượng Hoàng về rồi à, nào nào nào, vào đi, vào nhà ăn cơm nào!" Chu Hương Liên cười nói, cả làng này từ lâu đã biết thân phận Tiểu Phượng Hoàng.
Hơn một trăm năm qua, chính Tiểu Phượng /lHoàng luôn bảo vệ họ!
"Ý? Minh Nhi, cô bé này là ai?"
Chu Hương Liên mắt sáng lên.
Đã để ý đến Liễu Như Yên!
So với mỹ nhân trên Trái Đất, Liễu Như Yên đúng là quá đẹp, đẹp gần như hoàn hảo.
"Minh Nhi, cô bé này là bạn gái của con phải không? Mau vào đi, cùng ăn cơm!" Chu Hương Liên vội vàng đi đến, kéo tay Liễu Như Yên như đã thân quen.
Liễu Như Yên hơi ngại ngùng: "Khụ khụ ... Bác gái, cháu ... không phải bạn gái của anh ấy."
"Hả?"
Chu Hương Liên có chút thất vọng.
Diệp Bắc Minh giới thiệu: "Mẹ, đây là sư nương của con!"
Chu Hương Liên ngạc nhiên: "Sư nương à? Trẻ vậy, chẳng khác gì cô gái đôi mươi."
Diệp Lão Thất vội vàng nói: "Người ta là tu võ giả, mình sao so được?"
"Bà xem, chúng ta sang thế giới này, chẳng phải cũng đã sống hơn một trăm năm, mà vẫn giữ dung mạo như hồi ở Trái Đất, chẳng già đi chút nào sao?"
"Thôi được rồi!"
Chu Hương Liên hơi thất vọng, lí nhí nói một câu: "Sao lại là sư nương chứ .. "
Âm thanh ấy, đương nhiên không giấu được Liễu Như Yên!
Bà ta len liếc Diệp Bắc Minh một cái!
Hắn không phản ứng gì, chỉ kéo cha mẹ vào nhà.
Diep Lao That con định bao tin cho moi ngưoi, nhung bị Diep Bac Minh ngan lại: "Cha, bỏ đi, chúng ta ăn trước đã, ăn xong rồi hãy báo mọi người!"
"Được! Nghe con."
Diệp Lão Thất cười, bưng ra một vò rượu lâu năm, cùng một bàn thức ăn thơm ngon nức mũi.
"Ngon! Ngon quá, món này cũng ngon!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!