Quân Vô Hối chết rồi!
Đối với nhà họ Quân mà nói, quả đúng là sấm sét giữa trời quang.
Tất cả mọi người nhà họ Quân đều biết, Quân Vô Hối là con riêng của chiến thần Lăng Phong.
Cũng vì có mối quan hệ này, chiến thần Lăng Phong mới ủng hộ nhà họ Quân, để nhà họ Quân ngồi vững vị trí thế gia thứ hai ở Trung Hải, đứng phía sau nhà họ Hàn.
Hôm nay, Quân Vô Hối chết rồi!
Toàn bộ không khí nhà họ Quân gần như đông cứng.
Tất cả mọi người không dám thở mạnh!
Chỉ có tiếng của Quân Văn Tịnh vang vọng trong phòng khách.
“Văn Tịnh!”
Đột nhiên, một giọng nói truyền tới.
Tất cả người của nhà họ Quân đều quay đầu nhìn về phía cửa đại sảnh.
Một người đàn ông tóc cắt cua, người khoác chiến giáp, bước nhanh đến
Khoảnh khắc nhìn thấy người đó, đồng tử tất cả người nhà họ Quân đều co rút kịch liệt!
Quân Văn Tịnh đứng dậy, giống như phát điên xông đến trước mặt người đàn ông!
“Bốp!”
Một cái tát rơi trên mặt người đàn ông.
Cực kỳ giòn giã!
“Rít!”
Đám người nhà họ Quân hít một hơi lạnh.
Đây chính là chiến thần Lăng Phong!
“To gan!”
“Bà dám ra tay với chiến thần?”
Sau lưng chiến thần Lăng Phong, mấy tên cấm vệ quân quát lớn một tiếng, một luồng khí tức cấp Tông Sư phả vào mặt.
“Các người mới to gan!”, chiến thần Lăng Phong quát một tiếng, uy áp khủng khiếp, bắt những cấm vệ quân này lui ra khỏi đại sảnh nhà họ Quân.
Chiến thần Lăng Phong mắt đỏ bừng, đau lòng nói: “Văn Tịnh, xin lỗi”.
“Tôi không thể bảo vệ tốt con trai của chúng ta!”
“Hu hu hu hu”, Quân Văn Tịnh nhào vào trong lòng chiến thần Lăng Phong, khóc ngất: “Ông là chiến thần gì chứ? Ngay cả con trai mình cũng không bảo vệ được! Hu hu hu, Vô Hối… con trai của mẹ!”
Quân Văn Tịnh tê tâm liệt phế!