Đám cỏ khô như cây khô gặp mùa xuân!
Bùng lên sức sống mãnh liệt!
Cỏ cay đam troi, hoa no rực ro!
"Trời không cho ta sống, thì ta không sống nữa sao?"
"Không! Ta phải sống ... "
Lão giả tự hỏi tự trả lời.
Ánh sáng trong mắt ngày càng rực rỡ: "Tranh mệnh với trời ... tranh mệnh ... "
Âm ầm!
Khí tức trên người lão giả bùng nổ!
Như hồng thủy kéo đến!
Như biển cả vỡ đê!
Như sao chổi rơi xuống trái đất!
"Ngộ rồi! Ha ha ha, ta ngộ rồi!"
Lão giả nhắm mắt, sau đó chợt mở mắt ra!
Một luồng khí tức như vừa lột xác tuôn ra từ trên người lão giả, như sóng to gió lớn thổi qua toàn bộ học viện Luân Hồi!
Hơn mười tỷ đệ tử ngẩng đầu lên, ánh mắt chấn động!
"Có chuyện gì vậy?"
"Hướng Tư Quá Nhai hả?"
"Có chuyện gì vậy? Tên Diệp Bắc Minh đó vừa vào Tư Quá Nhai, trong đấy liền xảy ra biến cố luôn hả?"
"Mau phái người đi coi xem!"
Các viện chủ quát to.
Bên trong Tư Quá Nhai.
"Ngộ rồi, ta ngộ rồi!"
Lão giả vừa khóc vừa nhảy.
Diệp Bắc Minh hoang mang: "Tiền bối, ngài ngộ ra gì vậy?"
Lão giả nghiêm túc bảo: "Thì ngươi bảo mà? Trời không cho ta sống, thì ta không sống nữa sao?"
Diep Bắc Minh gat đầu: "Đung! Câu đay là toi noi, nhung rot cuộc ngai ngộ ra gì vậy?"
'Tranh mệnh với trời! Ngươi nói thế mà!"
"Đúng! Tranh mệnh với trời! Nhưng rốt cuộc ngài đã ngộ ra gì vậy?"
"Hừ! Nhóc con! Ngươi đùa ta đấy à? Không buồn cười đâu!" Lão giả hơi tức giận, liền bước một bước, bóng người biến mất luôn.
"Đù mé!"
Diệp Bắc Minh ngơ ngác: "Ngài nói đi chứ! Rốt cuộc ngài ngộ ra gì rồi?"
"Đồ thần kinh! Tiểu Tháp, người này bị thần kinh à?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục: " ... "
Buồn bực mất một lúc.
Diệp Bắc Minh cảm giác, trong mơ hồ có một luồng sức mạnh, dẫn dắt anh đi sâu vào Tư Quá Nhai!
Một lúc sau, anh gặp một lão giả hói đầu đứng bên đường.
"Chân trái trước, hay chân phải trước đây? Rốt cuộc phải bước chân nào trước đây?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!