'Tất cả là do bổn công tử phúc lớn mạng lớn! Quỳ xuống cho ta!"
Diệp Bắc Minh bật cười.
"Ngươi, có thể chết được rồi!"
"Cái gì?"
Chấp Ngược sững lại.
Thanh đao trong tay Diệp Bắc Minh giáng xuống!
Phụt! Phụt! Hai cánh tay của Chấp Ngược bị chém rụng!
"Aaaaaaa ... "
Hét lên một tiếng thảm thiết!
"Công tử !!! "
Đám người của Chấp Ngược quanh bậc thang chết lặng.
"Ý?"
Trên đài cao, Tôn Uyển và Hiêu Đồi cũng sửng sốt: "Chuyện gì vậy?"
"Chẳng lẽ tiểu tử này cố ý! Hắn muốn nhử hết người của Chấp Ngược ra?"
Cả hai không ra tay!
Chỉ đứng xem tất cả!
Thanh đao trong tay Diệp Bắc Minh tiếp tục giáng xuống, đôi chân Chấp Ngược cũng bị chém nát, biến hắn thành một phế nhân không tay không chân!
Nằm rên rỉ thê thảm dưới đất!
Nhát cuối cùng đâm xuyên tim, đóng đinh hắn ta xuống đất!
Máu ộc ra từ miệng Chấp Ngược: "Ngươi ... rốt cuộc là ai?"
"Ta là kiến! Là người phàm! Chẳng phải ngươi muốn đạp nát đầu ta sao?" Diệp Bắc Minh mấp máy môi.
"Ngươi là ... Diệp Bắc ... "
Đồng tử Chấp Ngược co rút dữ dội!
Người hắn ta run bắn lên vì sợ hãi tột độ!
Phụt!
Chữ "Minh" còn chưa kịp thốt ra!
Đầu hắn ta đã bị Diệp Bắc Minh giẫm nát!
Một cú đá, thi thể bị hất vào chiếc đỉnh đen, hóa thành tro dưới Hỗn Độn Hỏa!
"Công tử! Không!"
"Ngươi muốn chết!"
Hàng chục bóng người lao tới!
Đùng !!! Diệp Bắc Minh dậm mạnh một cái, huyết khí HỗnĐộn bùng phát!
Lẫn với ma khí cuồn cuộn trào dâng, lan từ bậc thang ra ngoài, tất cả tu võ giả bước vào phạm vi ma khí!
Trong chớp mắt!
Hóa thành xác khô!
Toàn bộ huyết khí hóa thành từng sợi máu, chìm vào người Diệp Bắc Minh!
"Không đúng!"
Hiêu Đồi biến sắc.
Tôn Uyển mặt sầm xuống: "Tên này có vấn đề! Cẩn thận!"
Hàng nghìn bóng người ùa tới, vây kín đỉnh đen và Diệp Bắc Minh trên bậc thang đến nỗi nước cũng khó lọt, nhưng chẳng ai dám xông vào!
Ma khí đen từ trong người Diệp Bắc Minh vừa bùng phát ra!
Kẻ nào bị dính phải liền hóa thành xác khô!
Máu bị nuốt sạch!
Mẹ kiếp, ai dám nhào lên cơ chứ?
Dưới muôn vàn ánh mắt, Diệp Bắc Minh vung đao lên!
Chém đứt xiềng xích!