Những nơi hắn ta đi qua.
Tất cả mọi người tự động tránh ra một con đường!
Ánh mắt Tuyết Xuyên nhắm thẳng vào hơn chục chiếc bồ đoàn cuối cùng kia: "Mười sáu chiếc bồ đoàn này, bọn ta lấy hết!"
"Ai động vào, kẻ đấy chết, có ý kiến gì không?"
"Má nó, ngươi tưởng mình là ai chứ?" Một lão giả cảnh giới Đại La đỉnh phong tức giận gầm lên.
"Chúng ta cùng liên thủ, giết hắn trước đã!"
Hơn ba chục người bước ra từ trong đám đông!
Rồi lao lên bao vây tấn công Tuyết Xuyên!
"Haiz ... sao lại cứ đi tìm đường chết vậy? Lũ kiến hôi các ngươi nghe không hiểu tiếng người à?" Tuyết Xuyên thở dài, nhắm mắt lại.
Ba chục thân ảnh đã xông đến trước mắt!
Hắn ta mở mắt ra!
Há miệng quát: "Cút!"
"A!"
Hơn ba chục người, kể cả lão giả cảnh giới Đại La tầng chín vừa lên tiếng cũng bị Tuyết Xuyên gầm một tiếng!
Máu thịt trên người bị xé rách như bị ném vào máy cắt!
Sau hơn chục nhịp thở!
Hơn ba chục bộ hài cốt nằm trên đất, máu thịt trên người bị sóng âm Tuyết Xuyên gào ra chấn đến mức nát tan!
"Sss!"
Hơn hai mươi nghìn tu võ giả tại hiện trường sợ đến nỗi hít ngụm khí lạnh!
"Không gian nguyên thủy, không dùng được lực lượng pháp tắc ... chỉ có sức mạnh cơ thể là dùng được! Vậy tức là ... ban nãy thanh niên này ... giết người chỉ bằng dao động từ sóng âm phát ra từ cổ họng ... " Có người run rẩy nói.
Các tu võ giả khác sợ đến nỗi mặt trắng bệch!
Không còn một ai dám lại gần mười sáu chiếc bồ đoàn cuối cùng!
"Tuyết Xuyên, ngươi tàn nhẫn quá!"
Một thanh niên mặc chiến giáp nói.
Tuyết Xuyên nhếch môi cười: "Ha ha ha! Vũ Văn huynh, ta làm vậy để mọi người đều có bồ đoàn ngồi còn gì?”
"Vả lại, đối phó với lũ ngu này, đây không gọi là tàn khốc, cái này gọi là truyền đạo cho bọn họ!"
"Ha ha ha ... "
Cả đoàn hơn chục người cười.
Ngay lúc bọn họ đang định ngồi xuống bồ đoàn!
Rầm!
Một tiếng nổ vang lên.
Mọi người trên Long Trường đều quay lại nhìn!
Một thanh niên, toàn thân máu me đầm đìa, lưng còn cõng Liễu Như Yên!
Khoảnh khắc trông thấy Diệp Bắc Minh, đồng tử Tuyết Xuyên khẽ co lại: "Sao có thể chứ! Ngươi chưa chết?"
Diệp Bắc Minh thả Liễu Như Yên xuống!
Mắt anh đỏ ngầu!
Nhìn Tuyết Xuyên cham chằm!
Anh tiến từng bước về phía Tuyết Xuyên: "Tại sao phải ra tay với ta? Ta chọc gì ngươi? Hôm nay mới là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt nhỉ?"
Ong!
Bước cuối cùng hạ xuống, anh cách Tuyết Xuyên chưa đầy nửa mét!
Hai người gần như mặt đối mặt, huyết khí trên người Diệp Bắc Minh phả thẳng vào mặt Tuyết Xuyên!
"Ha ha ha ha ... ngươi giận à? Nhóc con! Ngươi phản ứng cũng nhanh đấy! Bản công tử còn tưởng, ngươi bị đè chết rồi cơ!" Tuyết Xuyên cười nói.
Hắn ta chỉ chấn động trong một nhịp thở, là khôi phục bình thường!
Đương nhiên hắn ta sẽ không cho rằng, Diệp Bắc Minh đỡ được sự nghiền áp của hậu thổ!
Hắn ta vẫn cho rằng anh đã dùng thủ đoạn nào đó, tránh thoát được!
"Còn về việc tại sao lại ra tay với ngươi?"
"Ha ha! Bản công tử nhìn ngươi không thuận mắt, nên muốn hành ngươi, hiểu?"
Tuyết Xuyên cười châm chọc.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!