Diệp Bắc Minh lạnh giọng, nhìn sang Diệp Thiên Chỉ: "Ta chưa nói tha cho bọn chúng phải không? Sao cô lại tự ý quyết định thay ta?"
Đám người Lăng Khuynh Tiên vừa nhấc chân đã khựng lại giữa chừng!
Tim như nhảy lên cổ họng!
Diệp Thiên Chỉ lắc đầu: "Bọn họ là người của Lăng Tiêu Thần Triều, ta cũng chẳng tổn thất gì, ngươi không cần vì ta mà đắc tội bọn họ!"
Diệp Bắc Minh có chút không nói lên lời: "Sao cô lại nghĩ ta là đang ra mặt giúp cô?"
Diệp Thiên Chỉ nghi hoặc: "Không phải sao? Ba kẻ đó sỉ nhục ta!"
Diệp Bắc Minh đáp: "Cô nghĩ nhiều rồi!"
Diệp Thiên Chỉ im lặng một lúc.
Một lát sau, cô khẽ nói: "Vậy ngươi ... có thể nể mặt ta một chút không?"
"Có thể!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Người phụ nữ này dù sao cũng đi theo hắn vào Tà Phong Cốc!
Hơn nữa còn muốn bảo vệ an toàn cho hắn, tuy rằng Diệp Bắc Minh không cần sự bảo vệ của cô ta!
Diệp Thiên Chỉ nói: "Vậy ngươi thả Lăng Khuynh Tiên đi!"
"Được!"
Diệp Bắc Minh không hề do dự.
Nghe vậy, Lăng Khuynh Tiên lại như được đặc xá lần nữa, lập tức dẫn người của mình định rời đi!
"Đợi đã!"
Diệp Bắc Minh lại lên tiếng.
Lăng Khuynh Tiên lại dừng bước, có chút lưỡng lự nhìn hắn: "Diệp công tử ... còn chuyện gì nữa sao?"
Giọng Diệp Bắc Minh lạnh băng: "Ta đồng ý tha mạng cho ngươi, nhưng đâu có nói tha cho bọn chúng?"
"Cái gì?"
Vương Bôn và Từ Lục sợ đến rụng rời tay chân!
Ngã phịch xuống đất, run như cầy sấy!
Lăng Khuynh Tiên liếc mắt ra hiệu, ông lão cảnh giới Đại La phía sau lập tức hiểu ý, sải bước chắn trước mặt Vương Bôn và Từ Lục!
Giơ tay tát một cái!
"Phụt!"
Thân thể hai người hóa thành sương máu ngay tức khắc!
Lăng Khuynh Tiên nói: "Diệp công tử, như vậy được chưa?"
Mạng của hai kẻ này, trong mắt cô ta chẳng khác nào một con chó, dù có chết cũng chẳng khiến cô ta thấy day dứt chút nào!
Diệp Bắc Minh nhàn nhạt nói: "Còn những kẻ khác?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!