Vừa dứt lời.
Âm
Diệp Bắc Minh xé toạc hư không, lao vút lên khoảng không phía trên Thái Thượng Tông, quét mắt nhìn khắp bốn phía.
Cả đại lục mênh mông thu trọn vào tầm mắt!
Hắn gầm lên: "Tiểu Tháp, giup tôi dò tìm tung tích khí tức của Đoạn Vô Song!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cảm nhận rõ cơn phẫn nộ của Diệp Bắc Minh!
Thần niệm lập tức tỏa ra tìm kiếm.
Sau ba hơi thở!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: "Tốc độ bọn chúng cực nhanh, đã chạy xa tới một trăm năm mươi triệu dặm!"
"Đuổi theo!"
Diệp Bắc Minh dậm chân mạnh một cái.
Trốn vào không gian hư vô!
Trong Thái Thượng Tông, Liễu Như Yên kinh hãi nhìn tất cả cảnh tượng ấy!
"Tiểu tử này không chỉ thoát khỏi pháp tắc Thiên Đế của ta, còn dám mơ mộng đuổi kịp Tà Thiên Đế?"
Thực lực đáng sợ của Diệp Bắc Minh vượt xa tính toán của Liễu Như Yên.
"Sư phụ, Đoạn sư huynh bị sao vậy?"
Lạc Dao bước tới, trước ngực đẫm máu.
Liễu Như Yên khẽ nhíu mày: "Có lẽ nó đã bị Tà Thiên Đế mê hoặc rồi! Đều là lỗi của vi sư, ta đã không nói cho các con biết Tà Thiên Đế bị trấn áp dưới trận pháp tông môn của Thái Thượng Tông!"
"Theo lý mà nói thì hắn phải bị trấn áp vĩnh viễn, cả đời đừng mong ra được!"
"Không biết tại sao Đoạn Vô Song lại bị Tà Thiên Đế nhập vào!"
Lạc Dao thắc mắc: "Tà Thiên Đế là ai ạ?"
Liễu Như Yên đáp: "Là tà niệm giữa trời đất tụ hội mà sinh ra!"
"Là nguồn cội của mọi tội ác, sau khi bị trấn áp mười mấy kỷ nguyên, thực lực của hắn có lẽ đã rớt khỏi cảnh giới Thiên Đế, nhưng tuyệt đối không thể xem thường!"
"Một khi để hắn ngưng tụ lại sức mạnh tà niệm, e rằng sẽ trỗi dậy trở lại!"
Lạc Dao giật mình: "A! Sư phụ, vậy Diệp công tử ... có là đối thủ của Tà Thiên Đế không?"
Liễu Như Yên mỉm cười: "Con yên tâm, hắn chỉ là đang cực kỳ phẫn nộ!"
"Với thực lực của hắn, căn bản không đuổi kịp Tà Thiên Đế."
Ánh mắt bà ta chợt dời đi: "Thiên Chỉ!"
Diệp Thiên Chỉ gật đầu: "Như Yên sư thúc!"
Liễu Như Yen ra lenh: "Lap tức đi bao sư phu con, mười lam phut nữa ta cần ông ta cùng ta đến Tà Phong Cốc!"
Cách Tà Phong Cốc mười sáu nghìn tỷ dặm.
Một luồng tà khí đen kịt bao bọc lấy Đoạn Vô Song và Chu Nhược Giai, lao thẳng về phía Tà Phong Cốc!
"Sư phụ! Sao chúng ta phải chạy?"
Mắt Đoạn Vô Song đỏ ngầu, rõ ràng đã bị tà khí lấn át hoàn toàn: "Ban nãy người chẳng phải đã hứa sẽ tàn sát sạch sẽ Thái Thượng Tông sao?"
"Đồ ngu nhà ngươi!"
Môi Đoạn Vô Song khẽ động.
Từ cổ họng hắn ta lại bật ra một giọng khác:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!