Một làn may trên đỉnh Kiếm Sơn tản đi, lộ ra một cái sân khổng lồ trên đỉnh
núi
Trên sân là một võ đài hình tròn, xung quanh giống như một mộ kiếm, chất đầy kiếm gãy, kiếm cùn!
"Đây chính là kiếm đài! Một khi bước lên kiếm đài, ắt phải có một người thua!"
"Người thua phải bẻ gãy bội kiếm của mình! Ngoài ra, từ nay về sau không được luyện kiếm nữa!"
"Ngươi nói năng ngông cuồng thế, ắt hẳn cũng là kiếm tu nhỉ? Ngươi dám không?"
Diệp Bắc Minh nhíu mày.
Lạc Dao vội vàng đi lên: "Diệp Bắc Minh, ngươi thôi đi!"
Cô ta lại nhìn sang Diep Thiên Chỉ: "Diep sư ty, chuyen nay chỉ la hieu lam thôi! Diệp Bắc Minh hắn quen miệng nói năng hồ đồ!"
"Ta lại không nghĩ hắn ăn nói hồ đồ, có lẽ tên này có bản lĩnh thật đấy!" Diệp Thiên Chỉ cười lạnh, rồi khiêu khích nhìn Diệp Bắc Minh: "Tên kia, ngươi có dám không?"
"Được thôi, nếu ngươi muốn đấu, vậy thì đấu!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Anh lười phải phí lời!
Anh quay người nhảy lên, bay lên kiếm đài!
Giây tiếp theo, đã đặt chân lên kiếm đài.
Diệp Thiên Chỉ cũng điểm mũi chân, nhảy lên kiếm đài!
Tất cả đệ tử ở Kiếm Sơn đều lao về phía kiếm đài, thoáng chốc đã chen chật kín quanh kiếm đài!
"Hỏng rồi! Sắp xảy ra chuyện lớn rồi!"
Lạc Dao sốt ruột đến nỗi giậm chân: "Đoạn sư huynh, sao huynh không ngăn Diệp Bắc Minh!"
"Cái tên này cứ như thùng thuốc nổ ý, chạm cái là nguy, bây giờ hắn còn đấu với Diệp sư tỷ nữa, chắc chắn sẽ lưỡng bại câu thương!"
Đoạn Vô Song nhún vai: "Dao Nhi, tính hắn như thế, ta làm gì được?"
"Tất cả đều do hắn chọn!"
"Thân là người trưởng thành, thì phải chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình!"
"Huynh!"
Lạc Dao nghẹn lời.
Chẳng lẽ những gì Diệp Bắc Minh nói ban nãy, đều là thật? Đoạn Vô Song cố tình tạo rắc rối cho Diệp Bắc Minh!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!