"Tốt lắm! Nhóc con, ta là Tháp gia gia của con!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bay tới, Diệp Bắc Minh cứ cảm thấy quái quái, sao cảm giác mình bị lợi dụng vậy?
Chỉ thấy.
Từ trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục, thần tinh nhiều vô cùng vô tận tuôn ra như thủy triều, nháy mắt đã chất đầy cả không gian!
Đồ Mi trợn tròn mắt: "Nhiều thần tinh thế?"
Nhóc con trong bụng cảm nhận được năng lượng từ thần tinh!
Một luồng Hỗn Độn Tử Khí tuôn ra từ bụng, cuốn lấy một đống thần tinh!
Điên cuồng hấp thu!
Tận một khắc đồng hồ sau, nhóc con mới hài lòng dừng lại.
Nhóc con trong bụng duỗi cái lưng mệt mỏi, ngoan ngoãn đi ngủ!
"Ủa? Hình như ... thẳng bé no rồi."
Đồ Mi hơi kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên cô ấy cảm nhận thấy nhóc con trong bụng đã ăn no!
Diệp Bắc Minh rút nhẫn trữ vật trên tay Đồ Mi ra: "Chuyện gì đây? Sao cô lại ở đây?"
Anh vừa đổ đan dược, thần tinh vào trong, vừa hỏi.
Đồ Mi đáp: "Phụ hoàng Vưu Kim, dẫn tộc nhân tạo phản!"
"Hoàng cung tộc tôi bị công phá, cha tôi chết trận! Sư phụ vì bảo vệ tôi, đến giờ vẫn chưa rõ sống chết!"
"Đứa nhỏ trong bụng tôi cần hấp thu lượng lớn năng lượng mỗi ngày, tôi đành phải chạy vào Quy Khư!"
Diệp Bắc Minh hỏi: "Đã là con của tôi, tại sao không tới tìm tôi?"
Đồ Mi lườm anh một cai, hơi tức gian: "Chuyen tốt ma anh làm, đã thông qua sự đồng ý của tôi chưa?"
"Tôi đường đường là công chúa Thiên Tộc, sao mà nói chuyện này ra ngoài được?"
"Cũng tại anh, đồ khốn! Nếu không tại anh, tôi đã không ... lấy Vưu Kim!"
Trong lòng dâng lên nỗi ấm ức!
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Cô lấy chồng rồi?"
"Đúng! Thì sao?"
Đồ Mi kiêu ngạo ngẩng mặt lên: "Ai quy định tôi là nữ nhân của anh chứ? Tôi lấy ai, anh quản được chắc?"
"Tôi cứ lấy Vưu Kim đấy, thì sao nào?"
"Đời này, ngoài anh ra, chưa có người đàn ông nào chạm vào một sợi tóc của tôi đâu!"
Diệp Bắc Minh biết.
Đây là tôn nghiêm cuối cùng trong lòng Đồ Mi!
Một công chúa Ma tộc, chưa cưới đã mang bầu, quả thực áp lực rất lớn!
"Xin lỗi, lỗi tại tôi!"
Diệp Bắc Minh bá đạo ôm lấy Đồ Mi: "Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ phụ trách! Đứa bé này, tôi nuôi!"
"Các loại đan dược, thiên tài địa bảo, thần tinh, tôi có đủ!"
"Ai cần anh phụ trách?" Đồ Mi muốn đẩy Diệp Bắc Minh ra, nhưng lại bị ôm chặt hơn.
Không đẩy được!
Đành phải mặc cho Diệp Bắc Minh ôm!
Nhìn thấy cảnh này, Vưu Kim tức gần chết: "Suc sinh ... buông Đồ Mi ra! Tên súc sinh nhà ngươi! Chết đi! Chết đi! Chết đi!"
"Ngươi thật khốn kiếp, Diệp! Bắc! Minh! Tại sao ngươi không chết đi?"
"Chết đi! Chết đi! Chết đi! Chết đi!"
Vưu Kim cố nén đau,
Lao về phía Diệp Bắc Minh như điên!
"Cút mẹ ngươi đi!"
Diệp Bắc Minh còn chưa ra tay, tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã lao qua!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!