Ong!
Hai lão giả cảnh giới Đại La cùng ra tay!
Đồ Mi đau đớn hét lên, mấy đạo phù văn nghiền áp tới, áp chế cô ấy!
"Tiện chủng! Đúng là tiện chủng! Tại sao mày lại để lộ khí tức ra?"
"Cứ ngoan ngoãn trốn trong bụng không được sao?"
"Tại sao cứ phải để lộ khí tức chứ? Tại sao!"
Vưu Kim tức chết đi được.
Hắn ta đưa tay cách không chụp một cái, một con dao găm sắc bén hiện ra trong lòng bàn tay!
Mũi dao bay về phía bụng Đồ Mi!
Chiếc áo choàng của cô ấy bị cắt rách ngay tại chỗ, để lộ trang phục bên trong!
Giọng Đồ Mi run run: "Vưu Kim, ngươi muốn làm gì?"
Mắt Vưu Kim nổi đầy tơ máu: "Đồ Mi, do em tự chuốc lấy đấy! Tại sao cứ để tiểu súc sinh này để lộ khí tức?"
"Giờ thì hay rồi! Mọi người ai cung biết, đứa bé trong bụng em không phải con của tôi!"
"Ha ha ha ha! Bây giờ ông đây đành phải moi nó ra, lấy máu nó!"
"Chẳng lẽ em không biết? Huyết mạch của tiểu súc sinh này cực kỳ nghịch thiên!"
"Phụ hoàng tôi cần máu của nó! Đồ Mi, tôi sẽ ghi nhớ em, dù sao, em cũng là người phụ nữ duy nhat tôi từng yêu, đáng tiếc ... "
Nói xong!
Ánh mắt Vưu Kim lóe lên hàn ý!
Con dao găm trong tay hung hăng đâm vào bụng Đồ Mi!
Giây tiếp theo.
Phập!
Máu tươi bắn tung tóe!
"A!"
Bụng Đồ Mi không bị chém.
Còn Vưu Kim lại hét lên như heo bị chọc tiết, ôm chặt cánh tay bị đứt: "Ai đấy? Ai! Lăn ra đây!"
Một thanh bảo kiếm màu đen cực kỳ cổ xưa, chắn trước người Đồ Mi!
Vừa rồi.
Chính thanh kiếm này đã bay tới, chém đứt cánh tay Vưu Kim!
"Khoan đã, thanh kiếm này là?"
Mặt Vưu Kim biến sắc.
Hắn ta chợt quay đầu, nhìn về hướng kiếm bay đến!
Một bóng người đứng trên tòa tháp cổ, đang bay đến đây!
"Quả nhiên là ngươi! Diệp! Bắc! Minh!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!