Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Tôi cũng không biết. Mọi chuyện bắt đầu từ khi tôi nhìn thấy trứng của Long Tổ thượng cổ!"
"Khoảnh khắc đó, trong huyết mạch của tôi có một giọng nói cứ luôn nhắc
tôi!"
'Ăn nó đi! Ăn nó đi!"
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục có chút kỳ lạ: "Cho nên cậu đã ăn con rồng con của Long Tổ thượng cổ?"
"Đúng vậy!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
"Đây có lẽ là sức mạnh trong huyết mạch của tôi!"
Hắn nói tiếp: "Sau khi ăn con rồng non của Long Tổ, tôi cảm thấy rất đói ... cực kỳ đói ... ”
"Nhìn thấy cái gì ăn cái đó. Hình như tôi tóm được một cái bánh mì rất to, cực kỳ thơm ngon ... "
"Khụ khụ!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ho khan: "Tiểu tử, đó không phải là bánh mì gì cả!"
"Cậu đã an Cửu U!"
"Cái gì?"
Sắc mặt Diệp Bắc Minh biến đổi, lập tức hỏi: "Tiểu Tháp, tôi ... đã ăn Cửu U? Cô ta không sao chứ?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bất lực: "Tiểu tử! Cậu nói xem?"
"Cửu U đã bị cậu hút rất nhiều máu, đã hóa thành hình dạng ban đầu rồi!"
"Cậu coi cô ta là thức ăn, ăn gần hết đuôi rắn của cô ta!"
Diệp Bắc Minh im lặng một lúc: ............
"Vậy ... Sau đó tôi cảm thấy máu trong người sôi sục! Hình như tôi đã mơ một giấc mơ xuân, mơ thấy sư tỷ ... "
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười: "Ha ha ha! Vậy thì không sao! Đó không phải là giấc mơ xuân."
"Người mà cậu thấy cũng không phải là sư tỷ của cậu, mà là một tiểu nha đầu của Ma Tộc!"
"Đo chính la Đo Mi!"
Diệp Bắc Minh nuốt nước bọt: "Mẹ kiếp! Không phải chứ?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười khẩy: "Tiểu tử, nếu bổn tháp nói cho cậu biết, đến sư phụ của cô ta cậu cũng xử xong rồi!"
"Cái này ...... "
Diệp Bắc Minh cảm thấy bối rối.
"Tiểu Tháp, ông đang đùa đúng không? Sư phụ của Đồ Mi cô nương ... Tôi cũng ... Mẹ kiếp! Tôi đúng là đồ súc sinh !!! "
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười lớn: "Ha ha ha! Tiểu tử, cậu không xử lý cả sư phụ người ta thì không phải là súc sinh sao?"
Diệp Bắc Minh: " ............
"Không nói nên lời phải không?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười tà ác: "Cậu đã bị trúng độc trong máu của Long Tổ thượng cổ!"
"Theo như tôi biết, trong máu của Long Tổ thượng cổ có chín loại độc!"
"Thực dục, sắc dục, giết chóc! Tham lam, bạo ngược, hung tàn! Khát máu, điên cuồng, thôn phệ!"
"Độc sắc dục bùng phát, bản thân cậu cũng không khống chế được bản thân, tôi tin bọn họ cũng không trách cậu!"
Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật.
Chỉ có thể tự an ủi bản thân như vậy thôi!
"Đúng rồi, Cơ cô nương đâu rồi?"
"Ồ, Cơ cô nương à! Hình như cũng bị ngươi làm vậy rồi ... "
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!