"Máu có khí tức thần?"
Diệp Bắc Minh ngan ra.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngưng trọng nói: "Đúng vậy! Cậu xem máu trong cái đỉnh này đi, bên trong loáng thoáng thấy một con cá chép vàng đang bơi đấy?"
"Đúng! Tôi thấy rồi!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Mắt nhìn vào trong đỉnh!
Bên trong cái đỉnh bị phong ấn, huyết dịch chuyển động.
Tươi rói!
Như thể vừa hút từ cơ thể ra vậy!
"Đây không phải cá chép đâu!"
"Thế là gì?"
'Côn Bằng!"
"Côn Bằng? Đù!"
Diệp Bắc Minh chấn động, mở to mắt: "Tiểu Tháp, ông sẽ không bảo, đây là máu của Côn Bằng thượng cổ đấy chứ?"
"Chính nó!"
Nhận được câu trả lời khẳng định của tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Diệp Bắc Minh sốc: "Đại La Thiên Cung có lai lịch gì? Mà có cả máu của Côn Bằng thượng cổ vậy!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Đừng lãng phí thời gian nữa! Đi xem mấy cái đỉnh khác là máu gì đi!"
Diệp Bắc Minh lắc mình.
Nhảy sang cái đỉnh kế bên!
Cúi đầu coi!
Một hư ảnh giống kỳ lân, lại giống chó săn đang bơi lượn!
"Đây là Cùng Kỳ! Đổi đi!"
"Sss! Đây là Thao Thiết! Đổi cái khác!"
"Đệt! Tổ Long thượng cổ? Vch!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng cả kinh, trong cái đỉnh trước mặt, có hư ảnh một con tổ long chín đầu vàng rực đang bơi lượn.
Hơn nữa!
Máu rồng trong đỉnh này còn màu vàng!
Rực rỡ, sáng chói như hoàng kim!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh hừng hực lửa nóng: "Tiểu Tháp, máu của tổ long thượng cổ? Thế có mà đây là tổ tiên của toàn bộ Long tộc à?"
"Đúng!"
"Nếu tôi dung hợp với máu này, sức mạnh cơ bắp của tôi há không phải sẽ vô địch à?"
Nhưng tháp Càn Khôn Trấn Ngục lại dội cho anh một gáo nước lạnh: "Nhóc con, cậu nghĩ đơn giản quá rồi đấy!"
"Máu của tổ long thượng cổ, tạm thời cậu chưa chịu được đâu!"
"Như vầy nhá, chỉ cần một giọt máu này nhỏ lên người cậu thôi, cơ thể cậu sẽ nổ tung!'
"Khủng bố vậy á?" Diệp Bắc Minh nuốt nước miếng.
Xem tiếp đi!
Máu của các loài thần thú thượng cổ, đều có đủ!
Thậm chí.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!