Giữa mỗi tầng của bảo tháp lưu ly đều có cấm chế!
Nhưng vì Đại La Thiên Cung cực kỳ tự tin, nên bên trong bảo tháp lưu ly cũng không có ai canh!
Thiên Ma Huyễn Thân Quyết, trốn vào không gian hư vô!
Đi thẳng đến tầng hai!
Vừa vào tầng hai, Diệp Bắc Minh bị số thần tinh trước mặt chói cho không mở nổi mắt!
Rất nhiều thần tinh được chất đống thành núi nhỏ!
"Đại La Thiên Cung bỏ nhiều thần tinh trong bảo khố như này làm gì?" Diệp Bắc Minh nghi hoặc.
"Nhóc con, cậu nhìn kỹ đi!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở.
Diệp Bắc Minh xem kỹ mới nhận ra.
Trong mỗi đống thần tinh, đều có một long mạch: "Long mạch? Chuyện gì thế này!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Bổn Tháp thống kê một chút, tổng cộng có mười lăm nghìn chín trăm bảy mươi ba long mạch!"
Diep Bac Minh nghi hoac: "Đại La Thiên Cung cần nhiều long mạch thế làm
gì?
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười nhạt: "Ha ha! Nhóc con, long mạch có tác dụng gì, cậu không biết à?"
"Chỉ cần giữ được số long mạch này, tùy tiện tìm một ngọn núi, chôn long mạch vào đấy!"
"Long mạch sẽ liên tục hấp thu năng lượng đất trời!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Tôi hiểu rồi!"
"Chỉ cần có số long mạch này, Đại La Thiên Cung có thể tùy tiện tìm một nơi, đông sơn tái khởi!"
"Nhưng ... chúng lấy đâu ra nhiều long mạch thế này?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hỏi ngược lại một câu: "Cậu nói thử xem?"
Diệp Bắc Minh cảm thấy rét lạnh: "Cướp bóc!"
"Tiểu Tháp, thu hết đi!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục làm theo.
Khí Hỗn Độn tỏa ra, toàn bộ long mạch bị hút vào hết!
Diệp Bắc Minh chạy lên tầng ba.