Cơ Thành sợ hãi, luôn miệng xin tha.
Ánh mắt Diệp Bắc Minh trầm xuống: "Là ngươi à?"
Cơ Thành kinh hãi gật đầu: "Diệp công tử ... nhóm Chu Nhất Thần đâu?"
"Chết rồi!"
Diệp Bắc Minh chỉ có hai chữ.
Rơi vao tai Co Thanh, lại nhu song to gio lon, han ta so đen nỗi rang run cầm cập: "Chết rồi ... sao có thể chứ ... hơn ba mươi người cảnh giới Đạo Kiếp, còn có ba người Cảnh Giới Đại La ... đều chết hết rồi ư?"
"Diệp công tử ... ngài ... đùa à?"
Cơ Thành sợ run!
Vốn dĩ, hắn ở bên ngoài cơ.
Thấy Chu Nhất Thần mãi chưa ra, nên mới vào xem!
Không ngờ đám Chu Nhất Thần chết hết rồi!
Diệp Bắc Minh lười giải thích: "Ngươi tự đi mà hỏi hắn!"
Năm ngón tay đè xuống!
Một cỗ lực lượng cường đại nghiền áp tới!
"Không! Ngươi không thể giết ta!"
"Diệp Bắc Minh, ta là người của Cơ tộc, ngươi giết ta, ngươi sẽ gặp rắc rối lớn đấy!"
"Đừng mà ... ta không muốn chết ... Diệp công tử ... ta sai rồi, ta không nên mơ tưởng bảo vật trên người ngài, cũng không nên bắt tay với Chu Nhất Thần ... ta biết sai rồi ... " Cơ Thành điên cuồng dập đầu.
Đầu dập mạnh xuống đất!
Máu chảy đầm đìa!
Sợ đái ra quần, cứt đái tràn lan!
Năng lượng nghiền áp xuống!
"A! Diệp Bắc Minh, tại sao ngươi không chịu tha cho ta? Ta đã dập đầu nhận lỗi rồi ... a a a! Diệp công tử, coi ta như con chó tha cho ta đi ... "
Tiếng chửi bới, tiếng cầu xin của Cơ Thành cứ quanh quẩn xen nhau!
Phụt!
Cơ thể Cơ Thành nổ tung, hóa thành một làn huyết vụ!
Giây tiếp theo.
Một luồng thần hồn lao ra, nhằm bỏ chạy!
Diệp Bắc Minh đang định ra tay.
Đạo đai Luan Hồi dưoi chan rung len, than hon của Co Thanh lại bay về, cả đám huyết vụ vừa nổ tung của Cơ Thành cũng nhập vào đạo đài Luân Hồi!
"Ơ? Đạo đài Luân Hồi có thể hút máu tươi và thần hồn à?"
Diệp Bắc Minh phát hiện.
Sau khi hut thần hồn của Cơ Thành, đạo đài Luân Hồi lại đỏ thêm một chút!
Sau vài phút phấn khích.
"Tiểu Tháp, tình hình Nhược Giai sao rồi?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Tình hình của Chu cô nương tương đối ổn định, chúng ta có thể dùng máu của Kim Ô thượng cổ để chữa vết thương đại đạo cho cô ấy!"
Diệp Bắc Minh đi tới bên cạnh Kim Ô thượng cổ, khoét một cái lỗ!
May mà máu của Kim Ô thượng cổ đủ nhiều!
Anh tiếp tục xả máu ra!
Tôn Thiến ôm Chu Nhược Giai ra khỏi tháp Càn Khôn Trấn Ngục, sau đó đặt cô ấy vào huyết trì theo lời Diệp Bắc Minh!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!