Chẳng lẽ mình vào Quy Khư được một năm rồi?
"Đúng rồi! Một năm trước, tên nhóc đó phi thăng lên từ Hồng Mông Vũ Trụ! To gan tày troi, đám đi cuớp dị hỏa của Hỏa Lân Tử, rồi còn chém đầu Hỏa Lân Tử nữa!"
Thanh niên áo lam gật đầu.
Đang nói thì đổi giọng!
"Nhưng sau khi đac toi Hoa Lan Tử! Tên đó đã nhay vao Quy Khư, Hỏa Tộc đã bỏ ra không ít vốn liếng!"
"Lùng sục khắp Quy Khư suốt ba tháng trời, cử vào mười mấy vị cảnh giới Đạo Kiếp, cuối cùng nghe nói không cẩn thận chết mất năm người!"
"Cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng còn chết không dưới hai trăm người! Nhưng nghe nói, vẫn không tìm được Diệp Bắc Minh đó!"
Tên thanh niên cảnh giới Vĩnh Sinh tầng bốn ban nãy chế nhạo: "Ha ha! Tên đó có khi đã chết trong Quy Khư từ lâu rồi!"
"Cũng phải! Không thì sao Hỏa Tộc tìm suốt ba tháng vẫn không thấy?" Thanh niên áo lam gật đầu.
Hắn ta lại nhếch môi cười: "Hỏa Lân Tử chịu nỗi nhục bị chém đầu, tức gần chết kìa!"
"Nửa năm sau đo, khắp Đại La Vũ Trụ, chỉ cần người nào có nét giống Diệp Bắc Minh, hay trùng tên, thì đều bị Hỏa Tộc hành hạ đến chết!"
Ánh mắt Diệp Bắc Minh dao động.
Xem ra tên Hỏa Lân Tử này hận anh thấu xương à!
Không nói nhảm!
Anh búng tay, lại một viên Huyền Nguyên Đan bay ra!
"Cảm ơn!"
Anh quay người định đi.
"Đợi đã!"
Đột nhiên.
Tên thanh niên cảnh giới Vĩnh Sinh tầng bốn bước ra, tung người bay lên!
Thanh niên áo lam theo sát sau, hơn hai mươi người khác cũng áp sát Diệp Bắc Minh!
"Còn chuyện gì?"
Diệp Bắc Minh nghiêng đầu.
Thanh niên cảnh giới Vĩnh Sinh tầng bốn cười nhếch mép: "Tên kia, bọn ta kể cho ngươi nghe nhiều thông tin như vậy, có hai viên Huyền Nguyên Đan mà muốn tiễn bọn ta đi à?"
Diệp Bắc Minh hứng thú hỏi: "Ngươi muốn thế nào?"
Thanh niên cảnh giới Vĩnh Sinh tầng bốn cười khẩy: "Ít nhất phải cho thêm ba viên chứ?"
"Cũng được!"
Diệp Bắc Minh khoát tay một cái, ba viên Huyền Nguyên Đan bay qua!
Thấy Diệp Bắc Minh biết điều như vậy.
Mọi người đều tưởng, Diệp Bắc Minh sợ rồi!
Cả đám nở nụ cười sâu xa!
Thanh niên áo lam tiến lên một bước: "Tin tức ngươi lạc hậu thế, chắc ở trong Quy Khư lâu rồi nhỉ?"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Đúng! Tôi kẹt trong một bí cảnh một năm!"
Vừa nghe thấy vậy.
Mọi người mắt sáng rực!
Lấp lánh ánh tham lam!
"Một năm? Nói vậy, ngươi đã thu hoạch được kha khá thứ nhỉ?" Thanh niên áo lam kích động.
Diệp Bắc Minh trả lời: "Thu hoạch đầy mình!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!